Ngoài mặt ta là cơ thiếp được yêu chiều nhất của phủ Ninh vương. Nhưng thực ra ta là đệ nhất thích khách dưới trướng của hắn.
Tỷ tỷ đây sống nhờ vào bản lĩnh!
Nào ngờ có một ngày, Ninh vương say rượu, tùy tiện ban ta… cho vị tân khoa Trạng nguyên.
Đến khi hắn tỉnh rượu, liền nói: "Sương Nhi, nàng không thể để bản vương thất tín với người khác được."
Thế là ta thành thân.
Nhưng sau khi thành thân, hắn lại muốn ta tiếp tục nhận nhiệm vụ.
Phu quân của ta không chịu.
Hắn giữ chặt lấy ta: "Nương tử, nàng định đi đâu vậy? Trời tối ta sợ lắm."
1.
Nghe tin Ninh vương ban ta cho tân khoa trạng nguyên Sở Thanh Phong, ta hơi sửng sốt một chút.
Ta nói: "Không phải ngài có bệnh chứ?"
Ninh vương tỉnh rượu đôi chút, ôm trán than thở:
"Ài, chỉ nhầm người thôi."
Ta nghĩ bụng, đúng là nhầm thật đấy, đừng quên ta chính là...
Nhưng hắn lại nói:
"Thế nhưng giữa chốn đông người, nàng không thể để bản vương thất tín được."
Ta kinh ngạc: "Ngài thực sự định để ta qua đó?"
Hắn đáp: "Ừ, đi đi."
Ta: "..."
Hắn còn nói:
"Với thân phận của nàng, có thể gả cho Trạng nguyên làm chính thất đã là phúc phận trời ban, nàng phải tích phúc."
Câu này của hắn làm ta tức muốn chết.
2.
Thân phận của ta là gì?
Ta vốn là con gái út của phủ Thiếu sư. Nhưng khi thái tử tiền triều bị giet, phụ thân ta bị c.h.é. m đầu, mẫu thân bệnh mà mất. Còn ta tuổi nhỏ đã phải lưu lạc nơi nhạc phường. Ta vốn nghĩ đời này không còn hy vọng báo thù, vì kẻ thù đã thuận lợi lên ngôi Thái tử, còn ta chỉ như bùn đất dưới chân hắn.
Nhưng đúng lúc ấy, Ninh Vương từng có hôn ước với ta tìm đến ta. Hắn đổi tên ta thành "Lăng Sương," muốn nghênh đón ta vào vương phủ. Hắn nói:
"Dù ta không thể cho nàng danh phận, nhưng trong lòng ta, nàng mãi mãi là thiên kim tiểu thư của phủ Thiếu sư, là người quan trọng nhất đối với ta."
Ta tin hắn nên mới theo hắn vào phủ. Hắn hứa sẽ giúp ta báo thù, hai chúng ta sẽ cùng nhau báo thù.
Ta chỉ là một nữ tử, sức lực có hạn, nhưng hắn nhắc nhở ta rằng khi còn bé, từng có danh sư nói ta có tư chất hiếm có để luyện võ. Thế là hắn mời cao thủ đến giúp ta tẩy tủy phạt cốt.
Xuân qua thu lại, bao năm khổ luyện. Đạo của thích khách chính là ở ẩn mình. Nhìn như nữ tử nhu mì, khi ra tay lại mạnh như hổ dữ, bên ngoài mềm mại, bên trong trong tàn nhẫn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!