Chương 71: (Vô Đề)

Qua nửa tháng sau, Trì Kiến tâm huyết dâng trào, bắt đầu dọn dẹp sân.

Từ khi quan hệ với Lý Cửu Lộ được xác định, tâm trạng vui vẻ của anh một đường thẳng tiến, đúng lúc sức mạnh trong người không có chỗ dùng, đành phải đổi sang biện pháp này.

Cửu Lộ gọi điện thoại hỏi anh đang ở đâu, anh nói ở nhà.

Hôm nay là ngày nghỉ của Cửu Lộ, đi nửa giờ đã đến nơi.

Khi cô tiến vào nhìn thấy Trì Kiến đang cuốc đất trong vườn, người để trần, khom lưng, trên lưng sáng bóng toát ra một tầng mồ hôi mỏng, xương bả vai theo động tác của anh mà lộ ra đường cong nam tính.

Cửu Lộ đứng thưởng thức một lát, xoay tay lại đóng cửa nhà, đi lên trước hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

Trì Kiến không ngẩng đầu: "Trồng rau."

"Sao bỗng nhiên anh lại nhớ đến việc trồng rau thế?"

"Bỗng nhiên?" Trì Kiến liếc cô một cái: "Không tính là bỗng nhiên đâu, rất sớm trước kia không phải mình từng nói với nhau rồi à?"

Cửu Lộ không nghĩ lại, hỏi: "Vậy anh định trồng rau gì?"

"Em đến đây mà nhìn, rau khoai lang và khoai sọ, không biết có được không, anh trồng thử trước xem sao."

Lý Cửu Lộ gật gật đầu, vào trong phòng, đổi một bộ quần áo rộng rãi đi ra.

Cô tìm được trong góc một cái xẻng sắt nhỏ, ngồi xổm xuống, cũng học bộ dáng của anh giúp một tay.

Sân này thực sự không nhỏ chút nào, từ giữa mô đá phân cách thành hai khu vực, bên này trồng rau, bên kia để ghế và bàn trà, tạm thời dùng ô che nắng.

Anh nghĩ, sau này sẽ dựng một cái giá ở trên, chờ đến khi lá địa cẩm lan ra, dùng để hóng mát, hiệu quả hẳn là sẽ khá tốt.

Trì Kiến đang suy nghĩ, cảm thấy có thứ gì đó rơi trên mu bàn chân, cúi đầu, thấy Cửu Lộ ngồi xổm bên chân anh, tay cầm xẻng sắt nhỏ, đổ đất lên chân anh.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, lập tức xin lỗi: "Em xúc hơi quá tay, không phải em cố ý đâu."

Ngày nắng gay gắt, khuôn mặt nhỏ của cô bị phơi đến đỏ rực, trán đẫm mồ hôi, vài sợi tóc dính lên da cô.

Trì Kiến hất hất cằm: "Em đừng quấy rối ở đây, ra bên cạnh đợi anh."

"Không sao đâu, em giúp anh."

"Nếu không em rót cho anh cốc nước đi."

"Vâng." Cửu Lộ đứng lên, ôm mặt anh hôn một cái, hai tay vuốt ve ngực anh một lát, cười phì.

Cửu Lộ xoay người vào nhà, Trì Kiến rũ mắt nhìn nhìn, áo anh vốn dính mồ hôi, trên tay cô dính đất, sau khi cô sờ anh, trên người anh toàn bùn.

"Lý Cửu Lộ!"

Cô nhanh chân chạy đi.

Trì Kiến ném xẻng xuống, sải ba bước đuổi theo: "Em ngứa da đúng không!"

Nhưng anh chưa kịp động đến quần áo cô, Cửu Lộ chợt cúi người, nhặt ống nước trên mặt đất, che một nửa miệng ống, dòng nước bay thẳng vào người anh.

Trì Kiến tránh không kịp, bị phun đầy nước.

"Cái đệt!" Nước lạnh tập kích, anh cảm giác lỗ chân lông trên người lập tức co lại.

Cửu Lộ cười ra tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!