Tối nay, truyện cổ tích Cửu Lộ kể cho Trì Mộc Dương là《 Cô bé quàng khăn đỏ 》.
Phòng chỉ bật đèn sáng dìu dịu, Cửu Lộ nghiêng người dựa vào giường, Tiểu Mộc nằm trong ngực cô.
Ban đêm yên tĩnh, ngoài cửa sổ ngẫu nhiên có gió nóng thổi đến, mang theo ẩm ướt của biển, hòa nhập trong không khí.
Cửu Lộ chống đầu, giọng nói dịu dàng: "Cô bé quàng khăn đỏ dùng trí tuệ của mình, thành công cứu bà ngoại từ trong bụng sói xám ra."
Cô kể xong cúi đầu nhìn bạn nhỏ, bé bắt chéo chân, bỗng nhiên thở dài.
Cửu Lộ hỏi: "Tiểu Mộc, từ câu chuyện này con học được điều gì?"
Tiểu Mộc nghịch ngón tay cô, sâu kín nói: "Có thể con sẽ không bao giờ tha thứ cho sói xám."
Cửu Lộ sửng sốt, hỏi: "Vì sao hả con?"
Bé chu cái miệng nhỏ lên, hừ một tiếng: "Đầu tiên nó mang mẹ của con đi, bây giờ lại đến ăn bà ngoại, quả thật rất hư."
"……" Cửu Lộ dở khóc dở cười.
Cô hỏi: "Còn gì nữa không?"
Trì Mộc Dương nghĩ nghĩ: "Con muốn mình phải dũng cảm như cô bé quàng khăn đỏ."
"Rất tuyệt." Cửu Lộ hôn hôn trán bé: "Hơn nữa không nên nói chuyện với người xa lạ, càng không thể tin tưởng người xa lạ.
Con hiểu không?"
Bé ngoan ngoãn gật đầu.
Trong lòng Cửu Lộ khẽ run, thử hỏi một câu: "Hôm nào mẹ cũng đưa con đi thăm bà ngoại được không?"
"Bà ngoại? Con cũng có bà ngoại hả mẹ?"
"Đương nhiên." Cửu Lộ nói: "Bà ngoại là mẹ của mẹ, mỗi người đều có một người mẹ mà!"
Tiểu Mộc nghe xong câu nói sau đó của cô thì rất vui vẻ, lật người nằm bò ra, hỏi: "Vậy mẹ có thích bà ngoại không ạ?"
"Tất nhiên là mẹ thích rồi."
Tiểu Mộc bỗng nhiên hé miệng cười, thẹn thùng hỏi: "Giống như Tiểu Mộc thích mẹ đúng không ạ?"
Cửu Lộ ra vẻ tự hỏi: "Mẹ nghĩ là đúng." Cô bật cười, ghé lại gần cù ngứa bé.
Tiểu Mộc cười hì hì, vặn vẹo cơ thể tránh né: "Vậy thì Tiểu Mộc cũng thích bà ngoại."
Đêm đã khuya, Cửu Lộ dỗ Trì Mộc Dương ngủ, lấy chăn mỏng đắp lên bụng bé, tắt đèn trên đầu giường, khẽ khàng đi ra ngoài.
Cô đến một gian phòng khác, nhìn thấy Trì Kiến đang nằm nghịch điện thoại, Cửu Lộ tháo dây buộc tóc, xõa tung tóc ra, nằm xuống bên cạnh anh.
Ban đầu hai người không nói chuyện, Trì Kiến liếc mắt nhìn cô: "Em đi đánh răng đi."
Cửu Lộ quay người đi, lười nhác nói: "Em đánh rồi."
Trì Kiến đạp nhẹ một cái lên mông cô: "Em đánh lại một lần nữa đi, đi mau đi."
Cửu Lộ không để ý đến anh.
"Em có đi hay không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!