16
Mấy ngày sau, trong cung lại có thánh chỉ truyền đến.
Nhưng lần này không phải Hoàng thượng triệu kiến, mà là Hoàng hậu tổ chức thưởng hoa yến ở Ngự hoa viên, mời các vị mệnh phụ vào cung cùng vui.
Vào ngày diễn ra thưởng hoa yến, đúng vào tiết trời vàng của mùa thu, trong Ngự hoa viên hải đường đua nở, đan quế hé nhụy, hương thơm thoang thoảng.
Hoàng hậu còn chưa đến, các vị mệnh phụ đã tụm ba tụm bảy lại một chỗ chuyện trò.
Nhìn quanh bốn phía, nhưng mãi không thấy trưởng tỷ đâu, theo lý mà nói, trưởng tỷ với thân phận là Võ An Hầu phu nhân, đáng lẽ phải sớm có mặt ở buổi thưởng hoa yến này.
Trong lòng ta dần trào dâng một nỗi bất an: "Lan Hương, ngươi đi hỏi xem Võ An Hầu phu nhân đã đến chưa."
Không lâu sau, Lan Hương quay trở lại: "Bẩm Vương phi, Võ An Hầu phu nhân vừa mới đến, hiện đang ở phía hòn non bộ Thái Hồ Thạch."
Ta vội vã chạy đến, chỉ thấy trưởng tỷ bị Ung Vương phi một tay đẩy ngã xuống đất, trưởng tỷ loạng choạng ngã trên phiến đá xanh, còn Lý Chước Hoa đang đứng trên cao nhìn xuống nàng ấy.
Ta nhanh chân bước tới đỡ trưởng tỷ dậy, lúc ngẩng đầu lên, đáy mắt đã ngưng tụ một lớp sương lạnh: "Ung Vương phi, người đây là có ý gì?"
Lý Chước Hoa từ nhỏ đã được vạn người yêu chiều, nên nuôi dưỡng thành tính cách kiêu căng ngang ngược, sau khi trở thành Ung Vương phi cũng chưa từng thu liễm, vẫn ngang ngược như cũ.
Nàng ta dùng khăn lụa chậm rãi lau đầu ngón tay: "Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Tấn Vương phi, trưởng tỷ của ngươi không hiểu quy củ, ta dạy dỗ nàng ta một chút."
Ta tức giận đến bật cười: "Ung Vương phi, không biết trưởng tỷ của ta không hiểu quy củ ở chỗ nào?"
Lý Chước Hoa ném chiếc khăn lụa vừa lau tay xuống đất, khinh thường nói: "Trưởng tỷ của ngươi thấy ta, xông xáo l* m*ng cũng không hành lễ, tự nhiên là không hiểu quy củ."
Tỳ nữ Liên Tâm bên cạnh trưởng tỷ không nhịn được giải thích: "Rõ ràng là người đụng phải chúng ta trước…"
Ta vốn không phải là người nhiều chuyện, nhưng vì chuyện của Sở Minh Châu, trong lòng vô cùng căm hận Ung Vương, nay lại thấy Lý Chước Hoa ngang ngược như vậy, quyết định phải ra mặt vì trưởng tỷ một lần.
Ta nhẹ nhàng giữ tay Liên Tâm lại, ra hiệu cho nàng ấy không cần nhiều lời, sau đó quay sang nhìn Lý Chước Hoa, khẽ mỉm cười: "Nếu đã như vậy, ta đây phải cảm tạ người cho phải lẽ mới được."
Lý Chước Hoa sửng sốt một chút, rõ ràng không ngờ ta sẽ nói như vậy, trong mắt loé lên một tia kinh ngạc.
Ta làm như không thấy, tiếp tục chậm rãi nói: "Không chỉ ta phải cảm tạ người, mà Hoàng hậu nương nương cũng nên cảm tạ người."
"Ngươi nói bậy bạ gì đó!" Sắc mặt Lý Chước Hoa đột nhiên thay đổi, giọng nói đột nhiên cao vút lên.
Sắc mặt ta không đổi: "Nơi này là Ngự hoa viên, hôm nay là thưởng hoa yến do Hoàng hậu nương nương tổ chức, mà trưởng tỷ của ta là Nhị phẩm Cáo mệnh phu nhân. Nếu nàng ấy thật sự có chỗ thất lễ, tự có Hoàng hậu nương nương dạy bảo. Nhưng người thì hay rồi, lại giành trước Hoàng hậu để "làm thay" – nhiệt tình đến thế, Hoàng hậu nương nương sao có thể không cảm tạ được?"
Nghe xong lời ta nói, Lý Chước Hoa lập tức thẹn quá hoá giận, giơ tay lên, không thèm để ý xông về phía ta và trưởng tỷ.
Ta vội vàng xoay người che cho trưởng tỷ, chỉ là cái tát của nàng ta còn chưa giáng xuống, một tiếng "Càn rỡ" đầy uy nghiêm và sắc bén đã chặn đứng động tác của nàng ta lại.
Ta theo tiếng nhìn sang, chỉ thấy cách đó không xa có một nữ tử mặc phụng bào màu đỏ thẫm đang đứng, toàn thân toát lên khí chất ung dung hoa quý, không giận mà uy.
Mặc dù ta chưa từng gặp Hoàng hậu, nhưng giờ phút này cũng hiểu được bà ấy là ai.
Vội vàng cùng mọi người cúi mình hành lễ: "Bái kiến Hoàng hậu nương nương."
17
Trái tim ta đập như trống dồn, gây ra chuyện như vậy ở thưởng hoa yến, không biết Hoàng hậu sẽ xử trí mấy người bọn ta ra sao.
Một lát sau, một đôi hài gấm thêu phượng hoàng vàng dừng lại trước mắt ta.
Hoàng hậu đích thân cúi người đỡ ta dậy: "Ngươi là Minh Vi phải không, trong lúc nguy nan, điều đầu tiên liền nghĩ đến bảo vệ trưởng tỷ, có thể thấy là người có tình có nghĩa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!