Tam hoàng tử đang chờ những lời này của Dương Lăng, trong lòng mừng rỡ, lập tức đi hồi bẩm Đại Huyền Quốc Hoàng Đế.
Cùng thời khắc đó, trong phủ Nhị hoàng tử.
Vị mưu sĩ hôm qua bị Dương Lăng định trụ thân hình đang quỳ trên mặt đất. Mà trước mặt hắn là Nhị hoàng tử cùng Đại quốc sư.
Đại quốc sư là một thanh niên tu sĩ, nếu như Dương Lăng ở đây, nhất định sẽ nhận ra vị Đại quốc sư này chính là một trong Thái Huyền Môn Tam Huyền Tứ Anh Cố Minh Anh, hai người từng tại Thiên Cơ Cung trên chọn rể đại hội đã gặp qua rồi.
Cố Minh Anh ánh mắt lạnh lẽo như điện:
"Ngươi có biết lai lịch người nọ không?"
Mưu sĩ bên người Tam Hoàng vội vàng nói:
"Theo tiểu nhân thấy thì, người nọ chí ít là Pháp Sư. Về phần lai lịch, chắc là nhất giới tán tu."
Cố Minh Anh khinh thường mà nói:
"Chỉ là tiểu nhân vật, không cần lo lắng. Hắn nếu thật dám phá hỏng đại sự của ta, giết hắn dễ như là trở bàn tay."
Đại Huyền Quốc trong hoàng điện, văn võ bá quan sắp hàng hai bên. Trên hoàng tọa, một lão giả chòm râu hoa râm ngồi ngay ngắn, xuyên thấu qua dung nhan già nua của hắn, cũng có thể thấy những năm trước là một gã tuấn vĩ nam tử.
"Hoàng đô vùng phụ cận, trong phạm vi ba nghìn dặm, hơn mười châu quận không có mưa, nếu thật không nghĩ ra đối sách, chắc chắn sẽ thất thu mùa màng. Vốn muốn mời mấy thành viên hoàng thất tại tiên môn tu luyện xuất thủ.
Nhưng Đại quốc sư pháp lực thông thiên, chắc là có thể khất vũ thành công.
"Nhị hoàng tử đứng ở đầu một hàng, cao giọng nói:"Phụ hoàng, Đại quốc sư đã chuẩn bị thỏa đáng, tùy thời có thể cầu mưa.
Xin thỉnh phụ vương cùng văn võ bá quan khác đồng đến, để cảm tạ thiên ân.
"Hoàng Đế mười phần vui vẻ, liên tục gật đầu:"Tốt tốt!
"Tam hoàng tử bỗng nhiên đứng ra, cả tiếng nói:"Phụ hoàng, nhi thần có một chuyện xin bẩm báo.
"Lão Hoàng Đế liếc mắt nhìn Tam hoàng tử, khẽ gật đầu:"Nói.Ở quý phủ nhi thần, cũng có mời tới một vị thượng tiên pháp lực cao thâm. Nếu như Đại quốc sư cầu mưa không thành, xin thỉnh phụ hoàng cho phép vị thượng tiên kia đứng ra cầu mưa xuống.
"Tam hoàng tử nói. Nhị hoàng tử giận dữ:"Trước khi cầu mưa, tam đệ sao lại nói những lời không may mắn, thực sự là đáng giận mà!
"Tam hoàng tử nghiêm nghị nói:"Nhị ca cứ yên tâm đi, cho dù quốc sư cầu mưa không thành, còn có thượng tiên xuất thủ, mưa nhất định sẽ có.
"Hai vị hoàng tử giữa sân rồng tranh luận, các đại thần sáng suốt đều bảo trì trầm mặc, không giúp bất luận bên nào. Lão Hoàng Đế thì gật đầu:"Được, nếu là Đại quốc sư cầu mưa không thành, xin mời vị thượng tiên ngươi nói kia xuất mã.
Chỉ là, nếu hắn cũng cầu mưa thất bại, chắc chắn sẽ bị trọng phạt!
"Tam hoàng tử đối với Dương Lăng rất tự tin, lập tức nói:"Phụ hoàng yên tâm, thượng tiên tuyệt sẽ không thất bại!"
Một đám hoàng thân quốc thích, văn võ đại thần, cùng với đích thân lão Hoàng Đế đi tới thần đàn Đại Huyền Quốc. Chung quanh thần đàn, chín trăm đồng nam, chín trăm đồng nữ đứng yên, dâng hương cắm vào, bầu không khí thần bí trang nghiêm.
Trên thần đàn, Cố Minh Anh mặc kim bào, thần tình nghiêm nghị. Vốn, thi pháp cầu mưa xuống với hắn mà nói là chuyện tình bất quá giản đơn, nhưng là vì muốn lão Hoàng Đế cùng các đại thần tận mắt thấy, phải làm ra vẻ nghi thức long trọng.
Cố Minh Anh đến Đại Huyền Quốc hoàng cung đây, thân gánh trách nhiệm nặng nề, không dám qua loa cẩu thả.
Lão Hoàng Đế đã ngồi xuống trên khán đài, hoàng tử các đại thần thị phụng hai bên.
Nhị hoàng tử cười nói:
"Phụ hoàng, quốc sư sẽ cầu mưa."
Lão Hoàng Đế gật đầu, cười nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!