Chương 208: Mỹ nhân kế

Thi Nô bị áp giải đi, Dương Lăng tìm một tòa hải đảo, an tâm tu luyện. Phái Thi Nô xuất thủ, chỉ là Dương Lăng linh cơ khẽ động nghĩ ra điểm quan trọng. Nghe khẩu khí vài tên tuần sát, Đại Long Vương là phường háo sắc.

Chân Long cùng nhân loại tu sĩ bất đồng, trời sinh tính háo sắc, tham hoa luyến thảo, thậm chí thường xuyên có Chân Long chạy tới nhân gian tìm kiếm mỹ sắc, lưu lại không ít long chủng.

Mà Chân Long cùng con người sinh hạ hậu nhân, thường thường cũng có một chút thần thông. Nhưng bởi nhân, long hỗn tạp mà sinh ra, cho nên cũng không có thể tu luyện tiên đạo, cũng không có thể tu luyện Chân Long thân thể, thường thường chứng không được đại đạo, chỉ có thể tại trong hồng trần pha trộn.

Thời gian lâu rồi, đi tới nhân gian phong lưu khoái hoạt Chân Long để lại không ít Long Chủng . Có Chân Long huyết mạch tương đối thâm hậu, có Chân Long thì tương đối loãng.

Người có Chân Long huyết mạch, thường thường trời sinh uy nghiêm, có vương giả chi khí, đa số là vua của một nước.

Nhân gian gọi là Chân Long Thiên Tử, ý nói là Chân Long sở sinh, thiên chi kiêu tử.

Nếu Dương Lăng không có đối với Chân Long nhất tộc có hiểu biết, cũng sẽ không phái ra Thi Nô. Bằng vào khuôn mặt đẹp của Thi Nô, Dương Lăng đã nghĩ có hi vọng lấy được căn tóc.

Dương Lăng trên đảo tĩnh tu, còn Thi Nô cuối cùng cũng giao cho trong tay Đại Long Vương.

Long Cung của Đại Long Vương ở lại, mặc dù không có quy mô thật lớn như Long Cung trên quy xác, nhưng là thập phần to lớn. Lúc này, trong đại điện, Thi Nô đầy mặt xấu hổ đang khoanh tay mà đứng.

Trên đại điện, một trung niên nam tử híp mắt nhìn về phía Thi Nô, trên mặt tất cả đều là tiếu ý lỗ mảng.

Diễm Thi tuy là Thiên Thi, nhưng tu hành pháp môn kỳ lạ, hấp nguyên dương nam tử thành đạo, vì thế cho dù Đại Long Vương, cũng nhìn không ra kẽ hở của Diễm Thi.

Nếu không có loại năng lực này, Diễm Thi ngày trước cũng sẽ không đi bước một đi tới hôm nay, bản lĩnh lớn nhất của nàng đó là ngụy trang, cho dù gặp phải Đạo Tôn, Tiên Tôn, cũng không nhất định có thể nhìn thấu qua thân phận Thiên Thi của nàng.

Ngày trước lúc Dương Lăng tróc nã Thi Nô, nếu Diễm Thi không có tự chủ hiển lộ nguyên hình, Dương Lăng cũng nhìn không ra lai lịch của nàng.

Nếu Dương Lăng không biết Diễm Thi huyễn hình thủ đoạn lợi hại, cũng sẽ không nghĩ một biện pháp như vậy.

Lúc này Thi Nô, nhìn qua là một gã nữ tử hai mươi tuổi, dung mạo tuyệt mỹ, hơn nữa chỉ là Kim Đan Sơ Kỳ tu vi. Thấy Thi Nô lần đầu tiên, Đại Long Vương cảm giác như tiểu phúc dần dần nóng lên.

"Ngươi... Tên gọi là gì?" Đại Long Vương chậm rãi đến gần, dùng thanh âm trầm thấp hỏi.

Tiểu nữ Tuệ Cô. Diễm Thi ngượng ngùng mà trả lời.

Đại Long Vương đã đi tới trước Diễm Thi, đưa tay ra nâng cái cằm nhọn của Tuệ Cô, cười nói:

"Ngươi là tu sĩ của phái nào?"

"Tiểu nữ tử Tử Quang Kiếm Phái chân truyền đệ tử..." Diễm Thi khẽ cắn đôi môi, lông mi hơi rung động, nhất phó trông rất thẹn thùng a, Đại Long Vương trông thấy tim đập thình thịch.

"Tử Quang Kiếm Phái... Ta tựa hồ nghe nói qua, ha hả, mỹ nhân, nơi đây chính là Tây Hải Long Cung, ta đây đường đường là Tây Hải Đại Long Vương, ngươi ngày sau có bằng lòng đi theo bên người ta hay không, phụng dưỡng ta trên sàng tịch?

Chỉ cần ngươi làm vừa lòng bản Long Vương, bản Long Vương không những có thể trợ giúp ngươi tu hành, còn có thể cho ngươi hưởng thụ vô tận vinh hoa!

"Diễm Thi ánh mắt đẹp lưu chuyển, nhẹ giọng nói:"Ta nghe theo tướng công...

"Nói đến chỗ này, nét mặt tràn đầy đỏ ửng, trong lòng lại nghĩ:"Đợi cùng hắn hoan hảo, có đúng hay không hút Chân Long nguyên dương của hắn?

Đây là một cái đại cơ hội tốt a!"

Dương Lăng trên đảo nhỏ tu luyện hơn một tháng, Vấn Thiên, Thái Cực hai đồng tử cũng không có trở lại, Dương Lăng kết luận, Thiên Cơ Cung chưa phát sinh cái gì đại sự, nếu không, hai đồng tử chí ít có một trở lại thông báo.

Diễm Thi bên kia cũng không có tin tức, Dương Lăng hơi lo, còn tưởng rằng Diễm Thi xảy ra vấn đề.

Ngày hôm đó, Dương Lăng chuẩn bị đi tới Long Cung tìm tòi, còn chưa rời đảo, một đạo hắc quang từ phía chân trời hạ xuống, hóa thành Diễm Thi.

Dương Lăng nhìn lại, nhất thời lấy làm kinh hãi, chỉ thấy Diễm Thi đầy mặt hồng quang, phong tình càng hơn trước thập bội, kiều diễm ướt át, nhìn thấy thầm nghĩ phải hung hăng hỏi mấy câu.

"Tu vi của ngươi tựa hồ càng hơn trước."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!