Phía bắc, cách căn cứ Giang Nam mấy trăm dặm có một quân khu đồn trú.
- Xình xịch…
Đoàn tàu từ từ dừng lại ở trạm quân khu.
Chỉ thấy một đám vũ giả được vũ trang đầy đủ, từng người nhảy xuống khỏi đoàn tàu. Tổng cộng có tất cả hai mươi người. Sau khi nhảy xuống hết, hơn hai mươi người này nhanh chóng tập hợp thành bốn tiểu đội.
- La Phong, bình thường khi vũ giả chúng ta ra ngoài săn săn giết quái thú, lúc cần tiếp tế đều sẽ vào quân khu này.
Trần Cốc chỉ vào một tháp sắt cao chừng năm sáu mươi mét, đứng sừng sững ở phía trước.
- Thấy tòa tháp đó không? Cả Hoa Hạ quốc, thậm chí là trên toàn thế giới, bất kỳ một quân khu nào đều sẽ chừa ra một khu vực đặc biệt làm căn cứ tiếp tế cho vũ giả, chỉ để vũ giả chúng ta nghỉ ngơi. Bình thường trong mỗi căn cứ tiếp tế vũ giả đều được xây dựng một tòa tháp hải đăng.
Ngụ ý là để chiếu sáng chỉ đường về nhà cho đám vũ giả chúng ta.
La Phong gật gật đầu.
Căn cứ tiếp tế vũ giả nằm trong quân khu là những tòa tiểu lâu u tĩnh, điều kiện vật chất cực kỳ tốt.
- Tiểu đội Hỏa Chùy, các ngươi nghỉ ngơi ở E6.
Một viên sĩ quan của căn cứ tiếp tế đưa cho đội trưởng tiểu đội Hỏa Chùy - 'Cao Phong' một chiếc thẻ rồi vỗ vai Cao Phong cười:
- Lão Cao, lần này định đi săn bắn bao lâu?
Nếu kiếm được hàng tốt, nhớ bán cho Địa Hạ Liên Minh ta nhé. Ta nhất định sẽ trả ngươi giá cao.
Trong căn cứ tiếp tế mặc dù có không ít người phục vụ mặc quân phục, nhưng thực tế, nhân viên phục vụ trong căn cứ tiếp tế vũ giả đều đến từ Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán, quân đội chính phủ cùng với Địa Hạ Liên Minh.
Họ vừa phục vụ, vừa thuận tiện thu mua những vật liệu trên người quái thú mà đám vũ giả săn được.
- Ha ha, được chứ.
Cao Phong cười ha ha.
- Nhanh lên, cho người chuẩn bị cơm trưa cho chúng ta đi.
Tòa căn cứ tiếp tế này có phạm vi không quá lớn.
- E6, ở kia.
Tiểu đội Hỏa Chùy chẳng mấy chốc đã tìm tới tòa tiểu lâu ba tầng 'E6', đưa thẻ điện tử quét qua cánh cổng. Cánh cổng tiểu lâu ba tầng mở ra. Khi tiểu đội Hỏa Chùy chưa ly khai căn cứ tiếp tế, quyền sử dụng tòa tiểu lâu này hoàn toàn thuộc về tiểu đội Hỏa Chùy.
- Ngủ một lát đã, tối hôm qua ngủ chẳng ngon chút nào.
Trần Cốc buông hai rương sắt to tướng trên người xuống, nhảy thẳng vào sofa, ngồi trên sofa vặn vẹo cái lưng đang mòi nhừ của hắn.
- Muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi luôn đi.
Tối hôm nay chúng ta chính thức xuất phát, đến lúc đó tất cả đều phải có tinh thần thật tốt.
Đội trưởng Cao Phong phân phó.
- Rõ.
Thiết Thương Trương Khoa, huynh đệ Song Nguyệt Loan Đao đều cười, hiển nhiên là đã sớm biết quy củ này rồi.
- Tối nay xuất phát à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!