Chương 38: Tiểu Đội Hỏa Chùy

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Trương Trạch Hổ giận dữ cười. Hắn thật không ngờ một người mới như La Phong cũng dám không nể mặt hắn như vậy.

- Năm triệu, còn không thể thiếu một xu?

Đôi mắt Trương Trạch Hổ lóe ra hung quang, giống như muốn ăn thịt người.

La Phong lại căn bản không thèm để ý.

Hắn lúc trước ở Gia Đình Cực Hạn cũng thấy không ít bài viết, biết lúc đàm phán kiêng kỵ nhất là một bên cúi đầu. Ai cúi đầu là đại biểu không bằng người ta! Huống chi việc này vốn La Phong chiếm phần lý, theo lý thuyết, nếu thân phận hai người ngang nhau, bên phạm sai lầm nên nhận lỗi.

Nhưng Trương Trạch Hổ tới đây rất nghênh ngang. Hiển nhiên coi thường La Phong là một người mới.

Đáng tiếc… La Phong không sợ hắn.

- Tốt lắm, nghe ta một câu.

Quán trưởng Hội Quán Cực Hạn Ô Thông mở lời nói:

- La Phong và cả Khai Sơn Hổ nữa, các ngươi đều lùi một bước nhé. 30 triệu Hoa Hạ tệ đi! Trương Trạch Hổ, 30 triệu Hoa Hạ tệ đối với ngươi cũng không phải là nhiều, bỏ ra chút tiền này là chuyện này coi như xong. La Phong, ngươi không có ý kiến gì chứ?

La Phong gật đầu nói:

- Theo lời của chú Ô nói cũng được.

- Khai Sơn Hổ, ngươi thì sao?

Ô Thông nhìn về phía Trương Trạch Hổ.

Bên trong phòng họp, ánh mắt đám người đều nhìn vào Trương Trạch Hổ. Trương Trạch Hổ giận tới mức đứng bật dậy, cười dữ tợn:

- Bảo ta cúi đầu trước thằng nhóc này à, nằm mơ đi! Lão Lý, anh em, chúng ta đi!

- Không đồng ý giải quyết riêng, vậy khi về ngươi cứ chuẩn bị 1 ức mới có thể bảo lãnh được cháu trai ngươi.

Ô Thông cười khẽ nói.

- Ta tình nguyện nộp cho quốc gia 1 ức, cũng không muốn bỏ 3000 vạn để giải quyết riêng!

Trương Trạch Hổ cười lạnh nhìn về phía La Phong, cười chế giễu vài tiếng.

- Tiểu tử, vũ giả không phải dễ làm vậy đâu! Chờ khi ngươi rời khỏi Căn Cứ Thị, ngươi sẽ biết, quái thú là đáng sợ bao nhiêu. Các loại tình huống hung hiểm bất ngờ như thế nào. Những thứ đó thị trấn quái thú của quân khu không thể so sánh được đâu.

Quái thú ở quân khu đều được nuôi cả, dã tính cũng yếu nhất. Hy vọng ngươi đừng chết sơm, nếu không tương lai sao có thể chơi đùa với lão tử được? Được rồi, nhắc ngươi một câu, ta cách cấp chiến tướng không bao nhiêu nữa, ngươi phải đợi bao lâu mới có thể đạt tới cấp chiến tướng đây?

Hơn nữa, ngươi có thể sống lâu như vậy không?

La Phong mỉm cười:

- Đa tạ Trương Trạch Hổ tiên sinh quan tâm, nhưng, ngươi cứ ngẫm lại việc chuẩn bị một trăm triệu nộp cho quốc gia đi để bảo lãnh cháu trai ngươi đi.

- Hừ.

Trương Trạch Hổ sầm mặt lại.

- Chúng ta đi!

- Một trăm triệu lận đó.

Hỏa Pháo Trần Cốc cười khẩy vài tiếng rất quái dị.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!