Quay lại phòng, mở máy sưởi, ăn xong cơm tối thì tứ chi đông cứng của Tần Diệc mới lại có chút tri giác, làn da lộ ra bên ngoài cũng hơi đau đớn. Hắn cởi bộ vest ướt nhẹp ra rồi nhảy luôn lên giường, sau đó lại bị Bùi Hàm Duệ bất đắc dĩ lôi ra.
"Sao anh lại chạy tới chỗ lão Kỷ?
"Tần Diệc ôm chăn, chết sống không chịu buông tay, bĩu môi định nói lảng sang chuyện khác. Bùi Hàm Duệ giữ chặt mắt cá chân hắn kéo ra ngoài, bình tĩnh nói:"Anh đi tìm em, thấy người trong đoàn làm phim nói em đã quay lại, kết quả là quay về vẫn không thấy em đâu nên chạy sang chỗ Kỷ tiên sinh xem em có đó không.
Đi tắm đã rồi hẵng ngủ, đừng có lười."
"Lạnh như thế này còn tắm......" Tần Diệc đau khổ vùi đầu vào chăn, rầm rì nói: "Anh muốn em chết rét à?"
"Trong đó có máy nước nóng, chính vì em vừa bị lạnh ở ngoài đó nên mới phải đi tắm để trừ khí lạnh. Đừng có nhõng nhẽo, hay là em thích uống canh gừng?
"Bùi Hàm Duệ lần từ mắt cá chân lên tới thắt lưng, lưu loát cởi thắt lưng da rồi lột quần hắn xuống. Cuối cùng thì Tần Diệc vẫn phải mặc quần lót đi vào phòng tắm. Bên trong quả nhiên rất ấm áp, hắn vừa mở vòi nước ra điều chỉnh độ ấm thì Bùi Hàm Duệ đã tiến vào. Tần Diệc quay đầu, thấy anh chỉ mặc mỗi một lớp quần áo, tay áo còn xắn tới tận khuỷu. Anh vừa vào liền đóng kín cửa để ngăn cho dòng khí ấm áp ấy thoát ra ngoài."Anh cũng muốn tắm à?"
Tần Diệc thuận miệng hỏi một câu, không chút e dè cởi quần đùi.
"Ừ." Bùi Hàm Duệ đặt quần áo mới lên cái giá cao, đi tới bên cạnh hắn, cầm tay rồi nhìn chằm chằm dưới ánh đèn: "Để anh xem xem có bị tổn thương do giá rét không, nước ấm xả vào em có thấy đau không?"
" Cũng bình thường....." Thân thể lạnh lẽo của Tần Diệc chậm rãi ấm lên dưới làn nước nóng. Hắn nhìn đôi mắt chăm chú của Bùi Hàm Duệ thì nhịn không được mà hôn lên trán anh.
Bủi Hàm Duệ ngẩng đầu nhếch nhếch khóe miệng, kéo người kia vào trong lòng, anh ôm hắn từ phía sau. Cách một lớp áo sơ mi, lồng ngực anh dán vào tấm lưng trần trụi của hắn, cái áo chẳng mấy chốc đã ướt đẫm.
Bùi Hàm Duệ cũng chẳng để ý, lấy tay quệt chút tinh dầu rồi nhẹ nhàng ma xát lên cánh tay phải của Tần Diệc.
"Cái gì đây?
"Tần Diệc lấy ngón tay quẹt qua một chút rồi đưa lên mũi ngửi, có chút mùi nhàn nhạt, không gay mũi cho lắm. Bùi Hàm Duệ gác cằm lên vai hắn, cười nhạt nói:"Lưu thông máu, trừ khí lạnh, nếu không sớm trừ bỏ khí lạnh, sau này có di chứng rồi sẽ rất khó trị tận gốc."
Tần Diệc à một tiếng rồi yên tâm dựa vào lòng anh, bắt đầu lải nhải về việc quay phim, nhân tiện còn thể hiện sự yêu thích và ham muốn đối với cái xe trượt tuyết và ba chú chó kéo xe.
Xoa bóp hết tứ chi và các bộ phận bị lạnh, cả người Tần Diệc ấm áp vô cùng, sảng khoái tắm rửa dưới làn nước ấm.
Bùi Hàm Duệ lại bôi dầu gội lên đầu hắn, Tần Diệc lưới nhác híp mắt, đặt toàn bộ sức nặng của mình lên người đối phương. Ngón tay Bùi Hàm Duệ nhẹ nhàng, chậm chạp lại linh hoạt xuyên qua làn tóc mềm mại của hắn.
Hắn được hưởng thụ, được mát xa, giống như một chú mèo ăn no nghiêng người ôm eo Bùi Hàm Duệ. im lặng lại ngoan ngoãn nghe lời, cọ cọ vào anh, biếng nhác ngáp một cái.
Xả nước, Tần Diệc duỗi thẳng đôi chân dài xuống dưới vòi sen, khiến nước ấm xả thẳng vào chân. Cảm giác tê ngứa truyền từ dưới đùi lên, hắn muốn cúi người xuống gãi nhưng lại nuối tiếc cái ôm ấm áp của anh, hắn nhất thời rối rắm không thôi, cuối cùng đành gác chân trái lên đùi phải, dùng một tư thế có độ khóc cao gãi chân........
".... Đừng có dùng bàn tay vừa gãi chân của em đụng vào anh."
"Rồi."
"......... Ngón chân cũng không được."
"Kì lưng giúp em đi."
"Được."
"..... Ưm, còn ở dưới nữa."
".... Chỗ đó còn gọi là "kỳ" sao?
"Hai người vất vả trong phòng tắm một hồi, nóng tới toát cả mồ hôi. Tần Diệc mặc một cái áo ngủ dày chui thẳng vào chăn, lăn một vòng trên kháng, cuốn mình thành một cái nem rán, chỉ để lộ đầu ra bên ngoài. Bùi Hàm Duệ ngồi ở đầu giường, cầm một cái khăn mặt khô trắng nõn lau tóc cho hắn, bất đắc dĩ nói:"Rút cục thì em lười tới mức nào vậy? Lấy mấy sấy ra sấy đi."
"Thế này thì có gì mà lười?"
Tần Diệc không thèm liếc mắt, khinh thường hừ nhẹ một tiếng nói: "Năm đó lúc học đại học, có một lần lên lớp thì thang máy bị hỏng, phòng học ở tận tầng 6....."
"Sau đó em đi bộ lên?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!