Bình chưng cất, ống dẫn đều làm bằng đồng, không nhìn rõ bên trong tình hình ra sao, ta chỉ có thể mò mẫm làm thí nghiệm.
Lén lút làm cả đêm, lãng phí hai bình rượu ngon, không kiểm soát được nhiệt độ, thí nghiệm thất bại.
Đúng lúc ta lần thứ hai đi trộm rượu, thì bị Mẫu hậu bắt gặp tại trận.
"Con có biết rượu Ngọc dịch cung đình mà phụ hoàng ban thưởng quý giá thế nào không?" Mẫu hậu tức giận quát mắng.
Ta buột miệng nói:
"Một trăm tám mươi văn một ly?"
"Không phải ta tiếc của, chỉ là con còn nhỏ, không thể uống rượu, đứng úp mặt vào tường tự kiểm điểm đi."
Sau đó, ta mới biết, đó là thứ mà Mẫu hậu bỏ ra số tiền lớn, đặc biệt mua từ Tây Vực về. Dùng để giữ chân Hoàng đế ở lại Khôn Ninh cung qua đêm.
Thật không may, vì vậy ta lại bị phạt chép sách.
Mặt trời, mặt trăng, sao, ngọn đèn đồng hành, đau lưng mỏi gối, suốt hai tháng trời.
Kể từ đó, ta đã học được cách ngoan ngoãn, học hành bài bản các môn học. Vừa khổ vừa mệt, không dám than thở, bởi vì thật sự sẽ bị phạt.
Ngoài việc nghiêm khắc với ta, Mẫu hậu luôn nhân từ. Nhưng trong hậu cung ăn thịt người này, đó chính là điểm yếu chí mạng.
Mẫu hậu từ lúc thất sủng đến khi ngã xuống hồ c.h.ế. t đuối một cách bí ẩn, trước sau chưa đến một tháng.
Sau đó, Hoàng quý phi đương nhiên được tấn phong làm Hoàng hậu mới, ta cũng được bà ta nuôi dưỡng để sống qua ngày.
Từ đó về sau, ngày tháng tốt đẹp của ta đã đến.
Hoàng hậu mới vì muốn nuôi ta thành vô dụng, nên trăm phương ngàn kế dung túng ta. Mỗi ngày đều thay đổi món ngon cho ta, hy vọng ta béo thành heo.
Ta không muốn đến Thượng Thư phòng, bà ta liền cho phép ta ngủ nướng. Còn thường xuyên lo lắng ta ngủ không ngon, dùng loại hương an thần đắt nhất cho ta.
Đá lạnh mùa hè, than sưởi mùa đông, đều ưu tiên cho ta trước.
Ta gây chuyện, bà ta liền ra mặt giải quyết cho ta.
Có lần, ta thuận miệng nói, cây trâm ngọc đỏ mới của Tứ Công chúa rất đẹp. Hoàng hậu lập tức bảo Tứ Công chúa tháo xuống đưa cho ta, Tứ Công chúa không nỡ từ chối, lập tức bị ăn một cái tát.
Hoàng hậu còn lấy lý do không yêu thương muội muội, trừng phạt con gái ruột của mình một cách nặng nề.
Hoàng hậu này, thật đáng yêu.
Ta hy vọng theo ý bà ta, nuôi ta càng vô dụng càng tốt! Thậm chí có thể cưng chiều quá mức hơn nữa.
3.
Khi Tứ Công chúa kiêu ngạo cầm bài kiểm tra được phu tử chấm điểm Giáp, tìm ta để khoe khoang, ta đang nằm trên ghế dài phơi nắng.
Nàng ta cho rằng nói ra sự thật, ta sẽ tức giận đến mức nhảy dựng lên. Thật không may, khiến nàng ta thất vọng rồi.
Ta phản ứng như vậy, ánh mắt Tứ Công chúa đầy vẻ khó hiểu.
Thấy nàng ta ngây thơ như vậy, ta vỗ vai nàng ta:
"Ngươi đã từng thấy Công chúa nào ế chồng chưa?"
Cho dù có tệ hại đến đâu, đó cũng là Công chúa, thân phận tôn quý, vạn người kính ngưỡng!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!