Chương 13: (Vô Đề)

"Hừ, muội cứ đắc ý đi, xem ngày mai muội còn cười được nữa không."

Nhị Công chúa tức giận bỏ đi.

Cũng có vài vị Công chúa, viện cớ này nọ, cũng vội vàng rời đi theo.

Chắc là sợ bị cuốn vào tranh đấu hậu cung.

Ta lại cùng Tứ Công chúa xem thơ hội một lúc, nghe tiếng đọc thơ vang lên không ngừng, cơn buồn ngủ liền ập đến.

"Muội hơi mệt rồi, Tứ tỷ cứ từ từ thưởng thơ ở đây nhé." Nói xong, ta cũng chuẩn bị rời đi.

"Ây da muội muội, chơi thêm chút nữa mà, tỷ xem Hàn Hữu Thành lại ra tay rồi kìa, lần này là bài Minh Nguyệt Chi Ca, là bài thơ gửi gắm nỗi nhớ nhung đấy, muội nói xem có phải viết cho tỷ không, lúc nãy chàng ấy cứ nhìn về phía chúng ta đấy."

Tứ Công chúa kéo ta lại, dựa vào lan can, ánh mắt mơ màng nhìn nam tử áo xanh kia nổi bật giữa đám đông.

"Chắc là vậy rồi, muội đi đây."

Tứ Công chúa biết tính ta, tối nay ta cũng coi như giữ thể diện cho Hoàng hậu, nói chuyện với ta cũng dịu dàng hơn nhiều.

Xuống lầu, rời khỏi Văn Tinh Đài, chỉ cảm thấy đêm nay gió mát hiu hiu, vô cùng sảng khoái.

Tinh thần cũng phấn chấn hơn nhiều.

Ta để Phục Linh về trước, chuẩn bị nước nóng cho ta.

Trước khi ngủ, ta đều có thói quen tắm, thực sự là nơi này ẩm ướt quá.

Ta men theo khu vườn đi dạo.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, mơ hồ nghe thấy tiếng côn trùng kêu, kết hợp với cảnh đẹp được đèn dầu thắp sáng, thật là hài hòa.

Đi được một lúc, thấy phía trước có một bóng người.

Trường bào màu trắng, thân hình cao ráo, đi gần lại, thấy có chút quen mắt.

Trong nội cung này, người thường không thể vào được.

Ta tò mò bước đến gần.

Bóng người kia dường như đang cố ý đợi ta, khi ta đến gần, liền quay đầu lại.

Là ngươi à? Ta có chút bất ngờ.

Nam tử áo trắng này, chính là kẻ đã cho ta mượn quạt xếp trong yến tiệc hôm nay.

"Tại hạ bái kiến Lạc Dao Công chúa." Nam tử áo trắng mỉm cười, cử chỉ lịch thiệp, nho nhã lễ độ.

"Ngươi cứ đi lung tung trong cung thế này, nếu bị cấm vệ bắt thấy, e là sẽ bị trị tội đấy." Ta tốt bụng nhắc nhở hắn.

"Được gặp Lạc Dao Công chúa, dù có bị trị tội, tại hạ cũng cam tâm tình nguyện." Hắn nói chuyện, còn nhìn ta chằm chằm.

Đây là, đang thả thính ta sao?

Kiếp trước tuy ta là cẩu độc thân, nhưng không phải là không biết chơi, lời này vẫn hiểu được.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Ta mỉm cười, bước thêm hai bước, đưa tay nâng cằm hắn lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!