Chương 28: (Vô Đề)

"Có đồng ý thử quen với anh không?" Ngài giám đốc vô cùng dịu dàng...

Đồng ý đồng ý đồng ý, nhưng rõ ràng hồi chiều anh còn liếc mắt đưa tình với người khác mà! Buổi tối lại leo lên giường của tôi! Chuyện này không khoa học! Tô Nặc cảm thấy trong lòng rối bời, ngay cả năng lực tư duy cơ bản cũng biến mất.

"Anh sẽ đối xử thật tốt với em." Âu Dương Long tỏ tình rất quê mùa, bất quá rất hữu dụng.

"Anh thật sự thích tôi?" Một lát sau, Tô Nặc ấp úng hỏi.

"Ừ." Âu Dương Long ôm chặt hắn.

"Chỉ thích một mình tôi?" Tô Nặc hỏi ngược hỏi xuôi, bởi vì hắn không muốn mình biểu hiện giống oán phụ!

"Ừ." Âu Dương Long hôn nhẹ lên cổ hắn.

Tuy rằng cảm giác rất thoải mái nhưng mà khoan hôn đã, tôi còn chưa hỏi rõ ràng mà! Tô Nặc nắm tay rít gào trong lòng, dùng sức đẩy hắn ra một chút, "Thích từ khi nào?"

Làm ơn đừng nói là ba tiếng trước! Bởi vì bị Đường Tiểu Ngữ cự tuyệt cho nên mới nản lòng tùy tiện tìm người tiếp cận... Nếu quả thật là như vậy, mình nhất định phải hung hăng đánh hắn! Đáng xong còn phải dùng ánh mắt hung hăng phỉ nhổ!

"Từ lúc gặp ở quán mì thịt bò?" Âu Dương Long cầm tay Tô Nặc, ghé vào bên miệng hắn chạm nhẹ một cái.

"Sớm vậy sao?!" Tô Nặc dùng biểu tình vô cùng nghi ngờ nhìn hắn, xạo vừa thôi!

"Thật mà." Âu Dương Long nói, "Tin anh đi."

Anh nói tin tôi liền tin chẳng phải rất mất mặt sao! Tô Nặc lầm bầm.

Sao lại không được tự nhiên như vậy... Âu Dương Long thở dài, "Phải làm sao em mới chịu tin anh?"

Chậc chậc cái loại câu cẩu huyết này! Tô Nặc lập tức động tâm, thiếu chút nữa đã thốt ra mấy lời thoại thiếu muối như "muốn chứng minh anh yêu tôi phải lên núi Thiên Sơn hái một đóa Tuyết liên hoa chín cánh!", "tôi còn thiếu một viên dạ minh châu dưới biển sâu", may là kiềm chế kịp thời! Chung Ly Phong Bạch đúng là cái đồ hại người!

"Cho anh một cơ hội, được không?" Âu Dương Long thâm tình đến mức không dám nhìn thẳng.

"..." Tô Nặc bối rối tâm loạn như ma!

"Không từ chối xem như em đồng ý." Âu Dương Long vô cùng có tiềm chất đóng vai nam chính trong phim thần tượng, vừa có khí phách vừa anh tuấn!

"Tôi... A!" Tô Nặc còn chưa nói hết câu, miệng đã bị chặn lại!

Bởi mới nói cường hôn thật sự rất hiệu quả!

Làm vậy là phạm quy rồi! Tô Nặc bức xúc kháng nghị, ỷ mình có nhiều sức thì không thèm nghe người khác nói chuyện thật sự rất đáng giận!

Nhưng không còn cách nào khác, bởi vì đẩy mãi không ra! Không chỉ đẩy không ra, hơn nữa muốn gần chết mà còn bày đặt giả bộ! Vì vậy Tô Nặc cam chịu không đẩy nữa, một bên lẩm bẩm một bên hôn lưỡi nồng nhiệt với hắn, tự an ủi mình là bị ép buộc! Mình vốn không có muốn hôn!

Thật sự quá dối trá!

Trong đêm hè cẩu huyết này, ngay cả bầu không khí đều cũng ngập tràn mùi hoa hồng!

Là một đóa hoa thuần khiết cao quý, trước giờ Tô Nặc chưa từng bị ai hôn suồng sã như vậy, vì thế dĩ nhiên sẽ choáng váng chóng mặt, hoàn toàn không biết tiếp theo mình nên làm cái gì! Thậm chí còn ngầm đồng ý cho ngài giám đốc ngủ lại ở nhà mình!

Không rụt rè một chút nào!

Bởi vì thân hình hai người chênh lệch quá lớn, không thể dùng chung áo ngủ, vì vậy sau khi tắm xong, Âu Dương Long ở trần ngồi xuống giường lau tóc.

Tô Nặc lăn tới bên cạnh, duỗi ngón tay chọt chọt cơ bụng của hắn.

Vừa hâm mộ vừa ghen tị vừa căm hận.

Đúng là một tiểu ngu xuẩn... Âu Dương Long cảm thấy bất đắc dĩ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!