Thật buồn cười.
Rõ ràng trong mối quan hệ này, người bị tổn thương là tôi.
Vậy mà giờ đây, hắn lại giống như một nạn nhân vô tội.
"Chúng ta đã chia tay rồi."
"Đơn giản vậy thôi, đừng làm phiền tôi nữa."
Tôi nói xong liền quay người bước đi, nhưng hắn lại mạnh mẽ giữ chặt cổ tay tôi.
"Tại sao lại chia tay?"
"Em…chẳng phải em thích tôi sao?"
Ánh hoàng hôn đọng lại trong mắt hắn, thoáng chốc, tôi thấy sự hoang mang trong mắt hắn.
Tôi đáp:
"Bây giờ không thích nữa rồi."
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Chu Uyên hơi há miệng, sững sờ hỏi tôi:
Tại sao?
Tại sao ư?
Chu Uyên.
Anh biết rõ những dòng trạng thái tôi đăng trên mạng xã hội đều là viết cho anh.
Anh biết rõ những lần anh nổi nóng với tôi, tôi đã buồn đến mức cả ngày không ăn không uống.
Anh cũng biết rõ tôi từng vì anh mà khóc đến sáng, vì nhớ anh mà tưởng như phát điên.
Anh chưa bao giờ quay đầu lại.
Vậy nên bây giờ tôi cũng không quay đầu lại—không phải rất hợp lý sao?
Tôi khẽ cười.
Nói ra chỉ khiến tôi trông thật yếu đuối, khiến hắn biết tôi vẫn còn bận tâm.
Tôi muốn để hắn đoán—đoán cả đời.
Tôi dứt khoát xoay người rời đi.
Nhưng hắn lại đột ngột giữ c.h.ặ. t t.a. y tôi, chặt đến mức đau điếng.
A… buông ra, anh—
…
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ dùng vũ lực với tôi.
Trước đây, tôi từng mơ mộng được thân mật với Chu Uyên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!