"Ý của cậu là, hắn ghét những kẻ tấn công tình dục này," Khương Liễm đặt đũa xuống, "Lại sợ hãi những bức ảnh và video tượng trưng cho quá trình tấn công tình dục trong nhà của bọn họ, cho nên hắn có khả năng đã từng bị tấn công tình dục phải không? Nó giống như rối loạn căng thẳng sau chấn thương."
Yến Quân Tầm lâm vào im lặng.
Hắn thường xuyên lâm vào im lặng, dù xung quanh có ồn ào thế nào cũng không thể can thiệp vào suy nghĩ của hắn.
Làn khói giữa hai ngón tay Thời Sơn Duyên yên tĩnh bốc lên, anh nghĩ, "thật là một tư thế săn thú đẹp đẽ".
"Hắn đã từng bị tấn công tình dục nhiều hơn một lần.
Hắn có thể đồng cảm với nạn nhân bị tấn công tình dục, nhưng hắn không thông cảm với họ, hắn cũng không thông cảm với chính mình.
Hắn đã quen với việc tấn công tình dục – sử dụng bạo lực tình dục thì thích hợp hơn, hắn quen thuộc chuyện này, hơn nữa đối chuyện này cảm thấy sợ hãi và tuyệt vọng.
Hắn kéo rèm cửa trong nhà Lưu Hâm Trình, bởi vì những bức ảnh Lưu Hâm Trình dán trên cửa sổ làm hắn sợ hãi, hắn không dọn dẹp bồn tiểu của Lưu Hâm Trình, cũng là vì những bức ảnh chân dung dán trên vách tường bồn tiểu cũng làm hắn sợ hãi.
Hắn tràn ngập sợ hãi đối với nhà Lưu Hâm Trình.
Anh đã thấy những graffiti được vẽ trong hành lang chưa? Khuôn mặt của một người phụ nữ được vẽ thêm một bộ râu quai nón, đó là hung thủ vẽ thêm, hắn coi đó là một bức chân dung tự họa."
Khương Liễm thủ sẵn chi tiết hỏi: "Hắn vì cái gì muốn vẽ râu?"
"Bởi vì khi hắn phạm tội, hắn nghĩ mình là một người đàn ông." Yến Quân Tầm cầm ly bia nhỏ giọt làm ướt lòng bàn tay, "Đối diện cửa sổ phòng khách trong nhà Lịch Kiến Hoa là một tòa nhà bằng kính, hung thủ đứng trong phòng khách giống như nhìn vào gương vậy.
Hắn không thể soi gương, điều đó sẽ phá vỡ ảo tưởng của hắn, vì vậy hắn kéo rèm cửa trong nhà của Lịch Kiến Hoa."
Graffiti trong hành lang nhà Lưu Hâm Trình tràn ngập gợi ý tình dục, Yến Quân Tầm nhớ rõ bộ râu trên mặt nữ nhân, nhưng chúng giống như những nốt nhạc nhỏ được cất trong góc, bị chôn vùi bởi những bức ảnh trong nhà.
Yến Quân Tầm mới đầu không có chú ý tới, đến khi bọn họ từ trong nhà Lịch Kiến Hoa ra, Thời Sơn Duyên nói câu nói kia ——
Đứa trẻ to xác không muốn làm "ba".
Nếu đứa trẻ to xác không không muốn làm "ba", Lưu Hâm Trình có khuynh hướng tình dục rõ ràng cũng không muốn hãm hiếp người đàn ông có râu quai nón.
Hung thủ đã cố gắng trở thành một người đàn ông trong nhà của cả hai nạn nhân, và trí tưởng tượng "người đàn ông" cho phép hắn tự tin thực hiện kế hoạch của mình.
Hắn đã nhận được sức mạnh từ nó, sức mạnh đã từng làm tổn thương chính mình.
Khương Liễm biểu tình khẽ biến: "Hung thủ là nữ?"
"Phân xác là một công việc cần kỹ thuật," thuốc lá giữa các ngón tay của Thời Sơn Duyên cháy đến cùng, anh ấn thuốc lá vào gạt tàn, "Cô ta không biết phải làm thế nào, sức lực cũng không đủ, chỉ có thể mượn thứ khác tiến hành cắt, cho nên xử lý thi thể lộn xộn.
Các vết bầm tím trên bề mặt cơ thể khác nhau là bởi vì cô ta cần phải liên tục lôi kéo thi thể trong quá trình cắt để có tư thế cắt thuận tiện nhất."
Thịt nướng trên lưới sắt vẫn còn sôi sùng sục, chỉ có Thời Sơn Duyên một lần nữa cầm lấy cái gấp.
"Hiện trường phân xác cũng không ở trong nhà nạn nhân, nạn nhân ở trong Tiểu Khu tương đối đông dân cư, cô ta đem bọn họ xuống lầu như thế nào?" Khương Liễm giơ cánh tay lên, "Cho dù cô ta là huấn luyện viên chiến đấu, cũng không có khả năng kéo nạn nhân trực tiếp xuống lầu.
Đặc biệt là Lịch Kiến Hoa, hắn cũng không dễ làm."
"Không," Yến Quân Tầm nhìn về phía Khương Liễm, "Lịch Kiến Hoa dễ xử lý nhất.
Tiểu Khu Huệ Hợp và Tiểu Khu Đê đều không có bãi đậu xe cho cư dân, xe cộ qua lại đều phải dừng ở bên ngoài, hung thủ phải mang Lưu Hâm Trình cùng Hoắc Khánh Quân đi, chỉ có Lịch Kiến Hoa không cần, thang máy Tiểu Khu Phổ Lợi thẳng tới bãi đậu xe ngầm."
Bên ngoài tiệm thịt nướng trời đã hoàn toàn tối đen, trong đại sảnh người càng ngày càng nhiều, cách vách cũng ngồi đầy người.
Thời Sơn Duyên ở trong hoàn cảnh ầm ĩ như vậy ăn bốn đĩa "tiểu bài ngưu tuyến" phương nam, tựa hồ nghe phân tích vụ án có thể làm cho anh ta ăn ngon.
"Cô ta mang Lịch Kiến Hoa xuống lầu như thế nào?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!