Chương 6: Mâu Thuẫn

Nước cạo râu của Thời Sơn Duyên dùng rất dễ ngửi, mùi vị còn sót lại của nó theo mũi Yến Quân Tầm một đường xuống phía dưới.

Mùi vị nhàn nhạt trượt vào áo thun Yến Quân Tầm, làm cho xương quai xanh Yến Quân Tầm đều có thể cảm nhận được sự mát mẻ mà Thời Sơn Duyên mang theo.

Trong không gian khép kín Yến Quân Tầm không còn đường lui, cố gắng đảo mắt tìm đường thoát thân nhưng bốn phía trong thang máy đều là bóng dáng Thời Sơn Duyên.

Hắn bị Thời Sơn Duyên bao phủ.

Trung tâm cảm giác phát ra cảnh báo, cảm giác tồn tại của số 01AE86 đang ở trong đầu Yến Quân Tầm đấu đá lung tung.

Nhưng Thời Sơn Duyên thoạt nhìn như rất đứng đắn, giống như đang hỏi đồng nghiệp mới "Cậu ăn cơm chưa?" vậy.

"Không có," Yến Quân Tầm cuối cùng nhìn chằm chằm vào số tầng lầu đang nhảy, "Làm tình bình thường là được."

"Thật lãng phí," Thời Sơn Duyên nhìn nốt ruồi lệ của Yến Quân Tầm, "Năng lực cảm giác của cậu mạnh như vậy, thích hợp trải nghiệm kích thích một chút."

Yến Quân Tầm quay mặt lại, đối mặt với Thời Sơn Duyên: "Anh muốn nói Lịch Kiến Hoa còn che giấu chứng nghiện tình dục?"

"Những đứa trẻ to xác bình thường không muốn làm "ba"." Thời Sơn Duyên cảm thấy Yến Quân Tầm vẻ mặt trấn định rất thú vị, anh nghiêm khắc cho thêm đề tài nghiên cứu, không bỏ qua cho Yến Quân Tầm, "Có lẽ chính hắn cũng không có ý thức được, người không nhất định hiểu rõ mình, tựa như cậu."

Đến tầng hai, thang máy một lần nữa phát ra tiếng mở cửa "đinh".

"Hành vi xuất phát từ mong muốn," Yến Quân Tầm dẫn đầu đi ra ngoài, "Anh nhất định không có bạn gái."

* * *

Chỗ đậu xe trong Tiểu Khu Phổ Lợi bị ràng buộc với số ID của cư dân, những phương tiện có thể vào ngoài cư dân, là xe của công ty chuyển nhà và công ty vệ sinh.

Bãi đậu xe không có hệ thống quản lý, chỉ có nhân viên quản lý, họ bố trí chốt gác ở lối ra và vào của bãi xe để kiểm tra số ID của các phương tiện.

Yến Quân Tầm khẳng định hung thủ có xe, bởi vì hiện trường vụ án không ở trong ba Tiểu Khu này, hơn nữa khoảng cách giữa ba Tiểu Khu tương đối xa.

Từ tình huống vứt thi thể vào cống thoát nước, không có biện pháp bảo vệ cho những thi thể, ngay cả màng bảo quản, túi nilong cũng không có, chỉ là trực tiếp vứt đi, cho nên hắn không có thể dựa vào phương tiện công cộng để vứt xác, cũng không có thể dùng xe đạp, hắn phải có xe mới có thể làm được.

Hành động "phân xác" còn nói lên hung thủ chính là người thuộc Khu Đình Bạc, hắn có không gian riêng tư, còn rất hiểu rõ lối thoát nước của các tòa nhà ở Khu Cũ.

Vứt xác không phải để che giấu, mà là để cho người khác phát hiện, nếu không từ lúc thi thể Lưu Hâm Trình bị phát hiện, hắn đã ngừng hành vi vứt thi thể vào cống thoát nước.

Hung thủ rất mâu thuẫn.

Hắn chọn lựa nạn nhân đều có tiền án về tấn công tình dục, nhưng khi hắn dọn dẹp nhà nạn nhân, lại cố tình tránh đi tất cả các yếu tố tấn công tình dục.

Mâu thuẫn này làm hung thủ trở nên rất kỳ quái, nếu hắn là bởi vì "tấn công tình dục" mới động tay, như vậy hắn phải xóa sạch hình ảnh và video ghi lại quá trình tấn công tình dục.

"Anh nói rất đúng," Yến Quân Tầm nhìn vị trí xe của Lịch Kiến Hoa, "Người không nhất định hiểu rõ mình, nhất là hung thủ trong vụ giết người hàng loạt này.

Hắn quen thuộc với Tiểu Khu Phổ Lợi nên đã hạ thấp cảnh giác, để lại nhiều dấu vết cá nhân ở đây.

Hắn không sống ở đây, nhưng thích môi trường ở đây.

Anh có biết là hắn yêu thích căn nhà của Lịch Kiến Hoa, đã từng hắn sinh hoạt, còn ngủ lại ở đó.

Từ ngoài vào trong Tiểu Khu này đều vừa ý hắn, cho nên hắn đã đem Lịch Kiến Hoa xóa sạch, mong muốn biến nó thành nhà của mình."

Âm thanh "tích, tích" trong một góc bãi đậu xe, âm thanh này rất giống tiếng đồng hồ điện tử đặt ở một bên khi Yến Quân Tầm còn nhỏ làm bài thi.

Hắn nhớ tới bảng đen nhỏ của mình, nhưng hiện tại nó trống rỗng.

"Hắn biết cách dọn dẹp, hiểu rõ thói quen sinh hoạt của Lưu Hâm Trình và Lịch Kiến Hoa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!