Chương 43: Ếch Giấy

Thời Sơn Duyên khí định thần nhàn nghênh đón ánh mắt Yến Quân Tầm.

Não bộ của Yến Quân Tầm còn đang phân tích biểu tình của Thời Sơn Duyên trước khi làm việc, cuối cùng hắn kết luận khi trong đầu đầy tiếng cảnh báo.

Thời Sơn Duyên đang nói thật.

Mẹ nó là thật!

Bên kia Khương Liễm còn dò hỏi Lưu Thần "Chính xác là Người Đưa Đò đã gửi cho anh cái gì?"

"Là nhật ký!" Lưu Thần nắm chặt bộ âu phục, "…Chẳng qua là nhật ký bằng ảnh viết tay."

"Nhìn thấy sườn viết sư của chúng tôi không? Đừng nói dối nữa.

Chúng tôi muốn nhìn những bức ảnh đó," Phác Lận dùng bút chỉ chỉ quang bình trước mặt Lưu Thần, "Anh lập tức gửi lại đây, đúng sự thật, nếu không chúng tôi sẽ kiểm tra tư liệu đánh số của anh."

Giác đúng lúc nói tiếp: "Chúng tôi kiểm tra là hợp pháp."

"Tôi biết!" Lưu Thần lại ngồi trở về, hắn dùng sức mở quang bình, "Người Đưa Đò gửi cho tôi những thứ này, tôi đều đưa cho các người, được chưa? Có thể kết thúc chưa?"

Phác Lận nhìn vào những bức ảnh đó, tất cả đều là nhật ký bằng ảnh viết tay.

Ánh sáng khi chụp ảnh rất kém, nhật ký hẳn là từng bị ướt, một số chữ viết tay không rõ ràng, nhưng có khác biệt với ảnh chụp màn hình giả mạo của Lưu Thần.

Phác Lận thừa dịp không ai để ý, gửi tin nhắn cho Giác.

[ Người này trong miệng cũng không có vài câu nói thật.

]

[ Yến tiên sinh ngay từ đầu đã ám chỉ hắn, ]Giác dừng lại vài giây, tiếp tục trả lời, [ Yến tiên sinh lúc ấy cho hắn giấy bút.

]

Phác Lận nhớ tới biểu tình vài phút trước khi Lưu Thần lấy được giấy bút, hắn liếc Yến Quân Tầm một cái.

[ Làm thế nào để sườn viết sư đoán rằng nhật ký là viết tay?]

[ Nắm bắt thông tin.

Hung thủ sau mỗi lần gây án đều để lời "Tạm biệt" viết tay.

] Giác muốn nhắc nhở Phác Lận giờ làm việc đừng nói chuyện bát quái, nhưng nó vẫn không nhịn được,[ Ba tôi nói năng lực nắm bắt của Yến tiên sinh có thể so sánh với Athena của Khu Quang Quỹ  ]

Phác Lận muốn cảm thán một câu, lại cảm thấy vô nghĩa.

Hắn nhìn thấy Yến Quân Tầm thần sắc lạnh lùng, lại là bộ dáng không vui.

Hắn nghĩ tên này làm gì luôn không vui vậy?

Máy phát ID Yến Quân Tầm còn rung, hắn bỗng nhiên nắm chặt máy phát ID, tắt nó trước mặt Thời Sơn Duyên, sau đó ném vào trong ngăn kéo.

"Anh đã cùng Người Đưa Đò trò chuyện riêng chưa?" Khương Liễm nhìn chằm chằm vào Lưu Thần.

"Đương nhiên là trò chuyện riêng rồi, loại tin tức này ai lại không muốn nghe?" Lưu Thần rất dễ quên mình đã từng ăn qua, "Người Đưa Đò để lại tin nhắn cho tôi, sau đó tôi nhìn thấy liền nói chuyện riêng với hắn.

Nhưng tôi muốn thanh minh trước một chút, tôi không biết hắn chính là hung thủ."

Khương Liễm tiếp theo nói "Anh không biết thật? Lúc anh ở trong video cùng hắn trò chuyện không thấy kinh ngạc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!