Chương 33: Mua Thức Ăn

Hai ngày sau, Thời Sơn Duyên được kiểm tra lại tại khu phân cách.

Có một nội dung trong cuộc kiểm tra và đánh giá đòi hỏi anh phải sử dụng ngôn ngữ đẹp và tích cực để mô tả khao khát của mình về một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Thời Sơn Duyên trên giấy vẽ mấy cái trứng vịt, nói "Tôi muốn nộp bài."

Hệ thống kiểm tra không phát hiện được chữ trên tờ giấy, trả lời: "Xin số 01AE86 nghiêm túc trả lời."

Thời Sơn Duyên quay bút và nóii: "Tôi đã trả lời xong."

Hệ thống im lặng một hồi, thẳng thắn nói: "Anh muốn ăn trứng, tôi có thể xin cho anh."

"Tôi rất nhàm chán," Thời Sơn Duyên dựa vào lưng ghế, ánh mắt lạnh nhạt, "Mau mẹ nó thả tôi ra ngoài."

"Anh có thể đi ra ngoài," hệ thống nói, "Bãi cỏ trước tòa nhà chào đón anh bất cứ lúc nào."

"Tôi là con chó cần phải đi tè trên bãi cỏ sao?" Thời Sơn Duyên mỉm cười mà hỏi lại.

"Xin số 01AE86 không làm như vậy," hệ thống nhấp nháy với ánh sáng đỏ, "Tuy rằng nơi này không có người ở, nhưng ở nơi công cộng……".

Truyện hay luôn có tại || T RUMtruyen.

OR G ||

"Tôi nói tôi muốn đi ra ngoài," Thời Sơn Duyên dựng thẳng bút lên, cọ cọ thái dương, nhìn chằm chằm hệ thống, "Đừng làm bộ nghe không hiểu."

Cơ sở dữ liệu của hệ thống vĩnh viễn khó có thể phản ứng được những khó khăn của Thời Sơn Duyên, nó cảm nhận được "đau đầu" của con người, cố gắng như một giáo viên hướng dẫn, sử dụng một cách giao tiếp nhẹ nhàng: "Kỳ nghỉ là một thời gian để nghỉ ngơi tốt, anh có thể ngủ, hoặc đọc sách."

Thời Sơn Duyên nghiêng người về phía trước và nói với hệ thống: "Câm miệng."

* * *

Yến Quân Tầm mới có số thay thế do Thanh tra cấp lại, hắn lấy một cái máy phát ID và bị Gấu Trúc tống cổ ra mua thức ăn.

Hôm nay hắn mặc một chiếc áo thun trắng, đứng ở căn nhà gần chợ bán thức ăn, trên trán lấm tấm mồ hôi vì nóng.

Gấu Trúc trong tai nghe không ngừng dặn dò Yến Quân Tầm "Đừng mua bắp cải vàng, tin tức nói rằng họ tích trữ bắp cải vàng trong không gian mở bên cạnh nhà máy than cốc, tất cả đều là tro than, ăn sẽ bị bệnh!"

"Ừm, " Yến Quân Tầm ôm túi bảo vệ môi trường, "Tôi biết.

"

"Còn có giá đỗ của Liên Minh Nam Tuyến," Gấu Trúc ở trong phòng bếp rửa chén, móng vuốt ở trong nước vài cái, "thứ đó là một biến thể, đều nhanh đông lại thành khối, anh không ăn được."

Trong chợ rau đều là người, Yến Quân Tầm sắp nóng đến mức không thở nổi.

Khu Đình Bạc thực sự không thích hợp cho con người sống, mùa hè khói bụi rất nghiêm trọng, tuy rằng thoạt nhìn nơi nơi xanh mượt, nhưng loại bỏ dữ liệu hệ thống, đây là một mảnh hoang vắng.

Ống khói làm việc trong nhà máy than cốc không có ngày nghỉ, luôn luôn phun khói.

Yến Quân Tầm đối với chuyện mình bị đuổi ra khỏi cửa càng ngày càng bất mãn, hắn chán ghét đứng ở trong đám người, nhất là đứng ở trong đám người ồn ào này.

Người bán cá đang giúp khách hàng ném cá, con cá đó đập xuống đất còn chưa chết, cứng rắn vỗ đuôi, thiếu chút nữa nhảy lên người Yến Quân Tầm.

Yến Quân Tầm muốn về nhà.

"Mua thức ăn xong nhớ đi đến cửa hàng sữa," Gấu Trúc không biết Yến Quân Tầm đang trải qua chuyện gì, nó vui vẻ nói, "Tôi đã đặt sữa tươi, còn có một ít sữa chua."

Yến Quân Tầm nghiêng người, để cho dì mập bên cạnh đi trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!