Chương 25: Bắn Tỉa

Tô Hạc Đình bắt đầu ăn mì gói.

Hắn nhìn ly mì mới mua tràn ngập chờ mong, sau khi cắn đũa hắn thả lỏng tay, muốn chơi trò chơi trong năm phút ngắn ngủi này.

Nhưng máy phát ID lại vang lên, hắn nhẫn nại một lát, dùng tay đập xuống quang bình, hàm hồ hỏi: "Làm gì?"

"Tên điên còn đang công kích hệ thống của tôi," Yến Quân Tầm ngồi trong khí lạnh, "Làm cho hắn bình tĩnh một chút."

"Tôi là "ba" của hắn sao?" Tô Hạc Đình cầm đũa, "Nếu hắn nghe tôi nói như vậy, tôi đã kêu hắn đi cục thanh tra khiêu vũ rồi."

"Cậu có thể làm "ba" hắn," Thời Sơn Duyên nghiêng về phía trước, đem khí lạnh bên trong xe tắt đi, "nhanh ra lệnh cho hắn, nói tất cả chúng ta đều muốn thế giới hòa bình."

"Không, không cần, tôi còn rất trẻ." Tô Hạc Đình đơn phương xóa bỏ ký ức khoe khoang của mình.

Hắn đặt đôi đũa trên mặt ly và nói "Các người vẫn luôn sống trong giám sát, hiện tại thêm một người có sao đâu? Dù sao đều là bị nhìn."

"Nếu như hắn lại tiến vào hệ thống của tôi," Yến Quân Tầm để sát vào máy phát ID, cắn từng chữ rõ ràng, "Tôi sẽ giải trừ tư liệu phòng ngự của Hắc Báo, mời hắn vào xem cấu trúc phức tạp của Hắc Báo."

"Anh giải," Tô Hạc Đình dùng ngón tay chọc chọc nắp ly mì bị nhếch lên, "Liên quan đến chuyện rắm của tôi."

"Lúc anh làm nằm vùng ở Liên Minh Nam Tuyến, dùng lý do "sửa chữa trang bị" lừa Phó Thừa Huy bao nhiêu tiền," Yến Quân Tầm biểu tình nghiêm túc, ngữ khí lại rất nhẹ nhàng, "tính sổ chưa?"

"Anh nói thêm một chữ nữa," Tô Hạc Đình nhìn về phía quang bình, "Tôi sẽ khiến cho tên điên đêm nay tìm được anh."

"Anh thử xem," Yến Quân Tầm quay đầu đi, nói với máy phát ID, "Xem chúng ta ai chết nhanh hơn."

Tô Hạc Đình im lặng, ly mì ngâm hết thời gian.

Hắn không thích làm việc vô ích, tốt hơn nên nói rằng nguyên tắc của hắn là tính phí để làm việc.

Hắn ở Hắc Báo thuộc về loại "chuyền bóng", đối với thứ hạng không quan tâm, đối với bảng xếp hạng không để ý đến, chỉ cần số vẫn treo trong vùng thoải mái của mình là được.

Hắn quen với tiết tấu của mình, Phó Thừa Huy đều không thúc đẩy được hắn. Rốt cuộc hắn có bao nhiêu năng lực, chỉ có hắn mới biết.

"Việc làm ăn này nhìn thế nào cũng là tôi chịu thiệt.

Đừng giả vờ, anh chính là muốn nhân cơ hội này để tôi thay anh bổ sung lỗ hổng hệ thống, thuận tiện đá tên điên kia ra khỏi không gian riêng tư của anh, để lại cho anh chỗ để chơi trò chơi," Tô Hạc Đình mở nắp ly, "Sau đó tiếp tục để tôi làm việc cho anh.

Được rồi, có thể, tôi đáp ứng, nhưng là tôi sẽ ghi sổ cho Yến Quân Tầm," hắn húp mấy miếng, bình thường mà nói, "Anh tốt nhất không nên trở lại Khu Quang Quỹ, nếu không tôi sẽ làm anh hiểu rõ lãi suất của tôi cao bao nhiêu."

"Được rồi," Yến Quân Tầm nói, "Tôi hy vọng ở nơi tôi ở, hắn cũng không được xuất hiện."

Hy vọng.

Tô Hạc Đình uống hết súp mì.

Mẹ nó, anh đem tôi trở thành hồ ước nguyện sao?

"7-001 đang trong thời gian kiểm tra lại," Thời Sơn Duyên rất hứng thú với loại điều hòa không khí trong xe kiểu cũ này, ngón tay ở trên đẩy hai cái, không chú ý bả vai mình đã vượt qua giới hạn, sắp đụng đến Yến Quân Tầm, "Thông tin liên lạc có thể đổi thành số của tôi."

"Số 01AE86," Tô Hạc Đình đem đũa ném vào thùng rác, bắt đầu gõ đầu vào, "con số này không phải ai muốn cũng được, Phó Vận cũng đã đồng ý, "xe thần" nhà giam."

Số của Thời Sơn Duyên ngoại trừ "01" là nhà giam khu Quang Đồng cưỡng chế, còn phần còn lại đều do anh tự sửa đổi.

"Hắn rất thích," Thời Sơn Duyên tự tiện xuyên tạc Phó Vận, ngay lúc đó tức muốn hộc máu, "Còn rất bội phục, rất hâm mộ."

"Mật mã," Tô Hạc Đình dừng lại, "mật mã của anh là gì?"

Thời Sơn Duyên báo một chuỗi chữ cái dài, lơ đãng nhìn về phía Yến Quân Tầm, như là muốn Yến Quân Tầm dự đoán mật mã chính xác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!