Chương 33: (Vô Đề)

Tp. HCM, 18/09/19

Editor: Xiao He

Úy Minh Hải một mực nhìn theo hình bóng chiếc ô tô đã đi xa, đèn sau cũng mơ hồ dần, ông mong rằng đây không phải là lần cuối cùng.

Đã nhiều năm như vậy, chỉ duy nhất Thời Quang mới có thể khiến cảm xúc của ông dao động như vậy.

Cô vui vẻ, ông còn vui vẻ hơn cô.

Cô không vui, ông cảm thấy còn khó chịu hơn.

Chạy về hướng biệt thự, ông gọi điện cho thư kí Trần.

Chưa đợi ông nói chuyện, thư kí Trần đã bắt đầu báo cáo: "Hôm nay trong công ty không có việc gì, mấy hôm nay ngày không cần tới công ty, tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa.Úy Minh Hải:Ngày mai tôi tới công ty.

"Đào Đào không tới, ông ở nhà rảnh rỗi quá sẽ suy nghĩ lung tung. Thư kí Trần nghi ngờ hai giây,"Ngài không muốn ở cùng Đào Đào nữa à?

"Không phải là không muốn, mà là ông bị từ chối. Trong điện thoại im lặng, thư kí Trần ngay từ đầu đã không đợi Úy Minh Hải trả lời, ông suy đoán:"Sao vậy? Không phải ngài cãi nhau với Đào Đào đấy chứ?

"Úy Minh Hải trầm mặc một lát, trước mặt thư kí Trần ông không thể giấu diếm chuyện gì, ông thẳng thắn:"Cũng không hẳn là cãi nhau, tối hôm nay Lai Lai có tới, muốn ở lại đây, Đào Đào liền tìm lý do để trở về.

"Còn về ba nuôi Thời Nhất Thịnh muốn tới đây, vậy cô không muốn gặp ông chỉ là cái cớ, lúc ấy trong ánh mắt cô có sự giãy dụa, ông nhìn mà không thể nói thành lời. Ông hết lần này đến lần khác không biện pháp với cô. Thư kí Trần biết chuyện Thời Quang làm gia sư cho Úy Lai, bất quá có một số chuyện ông không biết rõ lắm. Hỏi:"Úy Lai lại lộ tính cách công chúa?Úy Minh Hải:Không có.

"Ông kể tóm gọn chuyện mẹ của Úy Lai sa thải Đào Đào,"Trong lòng Đào chắc chắn không hề thoải mái.

"Chuyện sa thải của Đào Đào cũng không phải hoàn toàn do Úy Lai, ông không thể bởi vì những chuyện không vui trước mà giờ tính toán với cô bé, đêm hôm khuya khoắt đuổi một đứa nhỏ ra ngoài. Thư kí Trần:"Ngài đứng giữa đúng là không dễ giải quyết."

Ông có thể hiểu được Úy Minh Hải, chuyện này cần phải cân nhắc suy nghĩ rất nhiều, không thể tùy hứng như một đứa trẻ, khi thích thì ở bên cạnh, không thích liền đẩy ra thật xa.

Huống hồ mấy năm nay Úy Minh Hải, cũng thật sự coi Úy Lai là con gái mà yêu thương, chỉ cần Úy Lai muốn, mặc kệ đắt bao nhiều, Úy Minh Hải đáp ứng ngay lập tức.

Hơn nữa những chuyện phát sinh trước đó, không ai ngờ rằng Thời Quang sẽ là con gái của Úy Minh Hải.

Một bên là con gái ruột vừa mới quen biết không lâu, một bên lại là cháu gái mình yêu thương nhiều năm.

Lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, ông nhất thời cũng không biết làm sao.

Thư kí Trần trấn an Úy Minh Hải:

"Đây cũng không phải chuyện gì to lớn, Đào Đào vẫn còn nhỏ, từ nhỏ được Thời gia bảo bọc nuôi lớn, có chút tính khí cũng không phải rất bình thường sao? Nếu không có chút tính khí này, chuyện gì cũng có thể cân nhắc chu toàn như một người lớn vậy cũng không phải là chuyện tốt, đứa nhỏ thì nên có bộ dạng của một đứa nhỏ."

Ông nói đến mình: "Con gái của ta, nói giận liền giận, hôm sau liền bình thường lại. Tình cảm ruột thịt này, không giống làm ăn, nhìn vừa mất liền không giữ quy tắc, không vừa mắt liền rút vốn, người nhà không như vậy, ai..."

Thư kí Trần cũng đau đầu chuyện nhà Úy gia, nhưng làm sao bây giờ?

Úy Minh Hải vốn nhớ rất rõ những chuyện thân tình trước kia, lúc đó nhà nghèo, tiền ông học đại học cũng là mấy anh mấy chị cắn răng kiếm được, mấy năm nay mặc dù Úy Minh Hải đã sớm đem tất cả nợ nần ân oán trả lại, thế nhưng nợ tình cảm, sao có thể nói trả là trả?

Úy Minh Hải đi rất chậm, áo khoác mở, gió thổi vào ông cũng không biết lạnh.

Thư kí Trần nói: "Đợi ngày mai ngài nói chuyện thẳng thắn với Đào Đào, con bé sẽ hiểu ngài hơn.

"Úy Minh Hải lúc này mới nói chuyện:"Tinh cách của Đào Đào giống với mẹ của con bé, muốn giải thích rõ ràng, sợ khó.

"Ông cũng không có ý định thỏa hiệp với Đào Đào, kia là cháu gái của ông, ông không nỡ. Đã đến cửa nhà, Úy Minh Hải liền cúp điện thoại. Úy Lai vừa vặn xuống lầu lấy nước, thật ra trên lầu có máy đun nước, cô chỉ là muốn xem chú út với Thời Quang đang làm gì, kết quả trong phòng khách lại không có ai, chú út vừa mới từ bên ngoài bước vào, sau lưng không có Thời Quang."Chị đâu rồi chú?

"Cô đứng trước mặt Úy Minh Hải, miễn cưỡng gọi Thời Quang một tiếng chị. Úy Minh Hải:"Về Thời gia rồi."

"Vậy sao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!