Chương 31: (Vô Đề)

Tp. HCM, 15/09/19

Editor: Xiao He

Thời Quang lớn chừng này tuổi rồi, nhưng đây chính là lần đầu tiên cô cảm thấy xấu hổ nhất.

Cô không hiểu vì sao Thời Cảnh Nham lại đột nhiên nhắn như vậy cho mình, lại nhắc cô tin đó, hiện tại cô cũng chưa nghĩ nhiều như vậy.

Trong cái khó ló ra cái khôn, cô nói "Anh trai em ghen tị đó, vừa rồi em nói với anh ấy, anh trai Úy Phong của em còn đẹp hơn anh nhiều.

"Lời nói dối tuôn ra vô cùng trôi chảy, cô mặt không đỏ tâm không động nói. Thời Quang nhận thấy, bản chất trong cô cũng có chút đen tối, có khả năng là do gen của Úy Minh Hải quá trội. Những năm trước đây tính cách của cô bị kiềm hãm, hiện tại gặp được mấy người Úy gia này, trong nháy mắt như được giải phóng, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Úy Phong đối diện với cô vài giây, thế nhưng không thể phân biệt được thật giả trong ánh mắt cô. Anh cười cười"Thật thụ sủng nhược kinh, buổi tối cuối tuần anh mời em ăn cơm, ăn xong lại dắt em đi chơi.

"Thời Quang khách sáo nói"Không phiền anh quá chứ?Úy PhongAnh vẫn có thể dành ra được chút thời gian buổi tối dẫn em ra ngoài chơi.

"Úy Minh Hải đóng cốp xe lại,"Hai đứa thêm WeChat của nhau thôi mà nói nhiều thế?Úy PhongĐang thảo luận xem nên đi chơi ở đâu.

"Thời Quang không nói nữa, bước lên xe, trước khi rời đi cô còn vẫy tay với Úy Phong. Úy Minh Hải không nghĩ rằng Thời Quang giao tiếp với Úy Phong không hề có chút khoảng cách nào, tối nay cô nói chuyện với ai cũng hời hợt, giọng nói vô cùng lạnh nhạt, chỉ ngoại trừ Úy Phong."Con vừa nói chuyện gì với Úy Phong thế?Thời QuangNói xem ăn cái gì, chơi gì ạ, cuối tuần này anh cả muốn dẫn con ra ngoài đi chơi.

"Úy Minh Hải tương đối yên tâm về Úy Phong, thế nên cũng không quản quá nhiều, thế nhưng với những người âm mưu đen tối, mờ mắt trước tiền bạc, ông sẽ không thèm để tâm tới. Úy Lam nhìn qua gương chiếu hậu, tầm mắt tối tăm, chỉ mơ hồ có một hình bóng trong đó. Sau khi về đến nhà, Úy Minh Hải cầm những món ăn mà mẹ mình đã chuẩn bị cho Thời Quang mang vào phòng bếp, nói với Thời Quang"Đào Đào, con với chị vào phòng khách nói chuyện đi.

"Úy Lam không thể nói được cảm nhận lúc này của bản thân, trước kia cô xem nơi này là nhà của mình, qua lại tự nhiên, lúc này đây mọi thứ đều thay đổi, cô đã trở thành một vị khách rồi. Phòng khách vô cùng im lặng, không khí có chút xấu hổ. Úy Lam đánh vỡ sự im lặng, cười như có như không"Bỗng dưng giờ có thêm một người ba, có phải vẫn chưa quen gọi một tiếng ba đúng không?" cô nói "Nếu là chị chắc sẽ lạ lùng lắm.Thời Quang hỏi lạiBa ruột của mình tại sao lại cảm thấy xa lạ?

"Úy Lam không đoán được cô lại nói chuyện thẳng thắn như vậy, đành phải xuôi theo lời Thời Quang"Cũng phải." Cô uyển chuyển đổi đề tài "Em cứ như vậy nhận ba ruột, ba nuôi em hẳn không vui lắm, nuôi em chừng ấy năm cũng không nỡ.

"Thời Quang vừa nãy ăn hơi nhiều, đặt một trái lựu trước mặt Úy Lam, cô cũng bốc vỏ một trái khác ăn để nhanh tiêu. Cô không nhanh không chậm trả lời câu hỏi của Úy Lam"Ba em chắc chắn sẽ cảm thấy mất mát, thế nhưng ông chắc chắn sẽ vui mừng cho em, ông ấy rất thương em, những quyết định của em ông lúc nào cũng ủng hộ hết mình, cấp ba em muốn đi học mỹ thuật ông cũng đồng ý."

Quyết định lúc ấy của cô có lẽ là hơi tùy hứng.

Rõ ràng nếu cô quyết tâm thi đại học có thể xin ra nước ngoài học trường cao đẳng giỏi nhất, thế nhưng cô lại muốn học thiết kế.

Ba băn khoăn rất nhiều ngày, nói muốn học cũng được, thế nhưng thành tích các môn học không thể thụt lùi.

Sau đó ba liên hệ với bạn mình để tìm một thầy giáo dạy tốt nhất ở Nam Kinh để dạy bù qua video cho cô, mấy năm đó ngày nào cô cũng ngủ nhiều nhất là năm tiếng, có khi còn chưa tới.

Ba nói thời điểm này cực khổ không tính là gì, học sinh trường Thường Thăng Đằng người nào không phải học như vậy, Thời Cảnh Nham cũng không ngoại lệ.

Mấy năm nay cô đều cắn răng kiên trì nỗ lực đến giờ.

Thời Quang tiếp tục nói "Người trong Thời gia không giống như trong trí tưởng tượng của chị đâu, bao gồm cả ông nội em, trước đây từng hỏi em có muốn tìm cha mẹ ruột không, bọn họ tôn trọng quyết định của em, ngay từ đầu em cho rằng em chính là trẻ mồ côi, thế nên không muốn đi tìm, hiện tại biết được rằng tất cả chỉ là hiểu nhầm, thì sẽ không thể nào không nhận ba.

"Nói đến đây Thời Quang cố ý tạm dừng, nhìn về phía Úy Lam"Cho dù có nhận ba, cũng sẽ không ảnh hưởng tới mối quan hệ giữa em và người nhà Thời gia, em đã lớn như vậy, có thể tự cân bằng giữa hai bên.

"Khóe miệng cô bỗng nâng lên, cười nhẹ"Cảm ơn chị họ đã quan tâm.Úy LamVề sau đừng khách sáo thế, người một nhà sao lại xa lạ vậy.

"Lần đầu tiên âm thầm tranh chấp, Thời Quang chiếm được thắng lợi. Úy Minh Hải từ phòng bếp bước ra, nhìn trái lựu đang được lột trên bàn,"Ba ép nước cho con uống nhé?Thời QuangCám ơn ba.

"Úy Minh Hải hỏi Úy Lam có muốn uống không, Úy Lam xua tay,"Vừa rồi con uống không ít nước trái cây, hiện tại không uống nổi nửa, con ăn mấy viên là được rồi.

"Úy Minh Hải cầm mấy trái lựu vào phòng bếp, làm nước ép trái cây cho Thời Quang. Úy Lam không định làm cho mối quan hệ với Thời Quang trở nên căng thẳng, đến lúc đó khảng định chú út sẽ khó xử, cô mở TV, hỏi ngày thường Thời Quang hay xem tiết mục gì. Thời Quang"Em rất ít xem kịch, đều xem phim thôi.

"Úy Lam chuyển đến kênh phim ảnh, không có ai có tâm tư để xem, cô liền tùy ý xem bộ phim lão phiến tử * * Lão phiến tử: phần này mình không biết, có bạn nào biết thì comment giúp mình nhé, mình cảm ơn:) Mới xem được vài phút, ngoài cửa truyền đến âm thanh,"Chú út ơi chú út.

"Là âm thanh của Úy Lai. Thời Quang cùng Úy Lam đồng thời quay đầu lại nhìn, Úy Lai đã bước vào tới nơi. Úy Minh Hải cũng vừa lúc đi từ phòng bếp ra, nhìn thấy Úy Lai thì ấn đường nhíu lại."Chú út."

"Sao lại qua đây?"

"Con cãi nhau với mẹ, liền qua đây." Úy Lai nhìn thấy ly nước trái cây trong tay Úy Minh Hải, "Cảm ơn chú, có phải đoán được con sẽ qua nên ép nước cho con không?

"Úy Minh Hải không đưa cho cô"Đây là của chị con, lát nữa ép cho con ly khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!