Chương 21: (Vô Đề)

Tp. HCM, 16/08/19

Editor: Xiao He

Mẹ Úy Lai từ trường học trực tiếp đi qua biệt thự của Úy Minh Hải, đáng lý hôm nay bà định đi dạo phố với mấy bà bạn, hiện tại không có tâm trạng.

Úy Lai biết hôm nay trốn không được, thành thành thật thật ngồi ở phòng khách, một bên thất thần làm bài tập, một bên chờ mẹ mình họp phụ huynh xong trở về.

Di động vang lên, có tin nhắn tới:

Vừa về nhà.

Khóe miệng Úy Lai không khỏi cong lên, vừa rồi cô hỏi cậu ta về nhà chưa.

Cô: Rất nhớ anh, anh nhớ em không.

Cậu ta: Nhớ. Em mau làm bài đi. Bye.

Trong viện có tiếng ô tô chạy vào.

Cô nghiêng đầu nhìn thử, là xe của tiểu thúc, cô nhanh chóng tắt chuông điện thoại.

Úy Minh Hải đã hai ngày không thấy Thời Quang, hôm nay cố ý về sớm. Trong khoảng thời gian này ông đều liên lạc với Thời Quang thông qua tin nhắn, ông sợ xuất hiện trong nhà quá nhiều sẽ khiến Thời Quang không được tự nhiên.

Nhìn thấy Úy Lai đang ở phòng khách làm bài tập, ông có chút bất ngờ.

"Sao không về phòng con đi?

"Úy Lai giả bộ làm bài"Con đang chờ mẹ.

"Úy Minh Hải hơi gật đầu, hỏi về Thời Quang"Sao hôm nay gia sư không tới dạy con?

"Úy Lai xem đồng hồ, bình thường giờ này Thời Quang đã tới nơi rồi,"Chắc là kẹt xe rồi.

"Úy Minh Hải ừ một tiếng, ông không lên lầu, tìm tạp chí kinh tế giả bộ đọc. Úy Lai không có tâm tư làm bài tập, lát nãy mẹ về không biết bà sẽ xử cô sao đây. Cô lấy bút chọc chọc đầu, tâm phiền ý loạn. Hiện tại chỉ có chú út mới có thể cứu cô, chú út rất quan tâm tới cô, chắc biết cô sắp bị đánh nên về nhà sớm để bao che cho cô."Chú út.

"Úy Lai buông bút, tới gần chỗ Úy Minh Hải ngồi. Úy Minh Hải không ngẩng đầu"Sao vậy?

"Úy Lai ôm cánh tay ông, cọ cọ trên cánh tay. Úy Minh Hải lật một tờ tạp chí,"Lại đòi quà gì sao?

"Mỗi lần cô làm nũng giống vậy, không nói lời nào, đều là nhìn trúng một món đồ nào đó mới lạ. Úy Lai lắc đầu"Không có muốn mua."

"Vậy thì làm sao?"

"Chú út, chú đừng nhìn nữa." Cô lấy tạp chí trong tay Úy Minh Hải đặt trên bàn, "Con sắp bị xử tử rồi.

"Úy Minh Hải nhìn cô, nhớ ra vừa rồi cô nói mẹ mình sắp qua đây,"Lại gây chuyện trên trường học?Úy Lai thở dàiKhông phải, nhưng cũng không khác mấy.

"Ngày thường Úy Minh Hải cũng tương đối yêu thương người cháu này, chỉ cần không phạm vào nguyên tắc của ông, ông đều dung túng cho qua,"Nói thử ta nghe.

"Úy Lai tỏ vẻ khổ sở,"Con thi rớt, trường học hôm nay mời phụ huynh tới họp.

"Úy Minh Hải còn tưởng chuyện gì,"Con có bao giờ thi đậu sao?Úy LaiChú út." Cô đánh nhẹ Úy Minh Hải vài cái, "Chú phải cứu con nha, nếu không con sẽ bị mẹ đánh chế, con biết lỗi rồi.Úy Minh Hải hỏiĐứng thứ mấy?

"Úy Lai giơ kí hiệu OK, Úy Minh Hải tưởng rằng"Đứng ba mươi?Úy Lai lắc đâu,Con trước giờ không trên bao mươi.Úy Minh Hải hiểu raĐứng thứ ba từ dưới lên?

"Úy Lai cúi đầu, không trả lời. Úy Minh Hải gõ đầu cô"Con nói xem con đây là như thế nào?

"Đang nói, mẹ Úy Lai tới, bà không nghĩ tới hôm nay Úy Minh Hải sẽ ở nhà. Úy Lai nhìn mẹ mình hùng hổ, chạy nhanh trốn ra sau lưng Úy Minh Hải, nhỏ giọng nói"Chú, cứu mạng, mẹ con có khả năng muốn xử con đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!