Nha Trang, 22/01/20
Editor: Xiao He
Hôn lễ quyết định sẽ tổ chức vào giữa tháng mười, hai ngày trước hôn lễ, Thời Quang còn tăng ca ở công ty đến mười một giờ.
Cửa phòng được mở ra, tiếng cười nói vang lên.
"Thế nào?
"Đi vào là Đường Mật và Tần Thư. Thời Quang ngẩng đầu, vô cùng kinh diễm, Đường Mật đang mặc trang phục phù dâu, rất lộng lẫy, bộ váy này được chính Đường Mật thiết kế."Cho mình cái nhận xét nha.
"Đường Mật nín cười, đứng trước mặt Thời Quang, xoay một vòng. Tần Thư ngồi xuống, lấy tay nâng má, hỏi Thời Quang:"Em chấm xem được mấy điểm? Phải nói thật lòng nhé.
"Vừa rồi Thời Quang chỉ nhìn sơ sơ, không để ý chi tiết, bây giờ tỉ mỉ nhìn lại, chỉ vào chỗ bả vai và cổ áo,"Sao ở đây em cảm thấy thiết kế có chút trẻ con vậy?
"Đường Mật và Tần Thư bật cười, Đường Mật xém chút nữa thì cười đến sốc hông. Thời Quang kinh ngạc,"Đúng rồi sao?Tần Thư:Ha ha, Đường Mật đang mặc đồ size lớn của trẻ em mà.Thời Quang:..."
Đường Mặc đúng là mặc đồ phù dâu, nhưng không phải bộ váy của cô ấy.
Em gái Thời Quang khăng khăng đòi làm phù dâu, kiên quyết đòi một cái váy tiên nữ.
Có tổng cộng năm phù dâu tất cả, Đường Mật, em gái Thời Quang và ba đồng nghiệp nữ.
Em gái Thời Quang mới chỉ là một học sinh tiểu học nhưng đã cao tới 1m64, Đường Mật liền thiết kế cổ áo của em ấy theo phong cách cổ tích, bộ váy phù dâu của cô cũng chung một phong cách như vậy.
Cô cảm thấy bộ sưu tập này rất đẹp, mỗi bộ trang phục đều được lưu lại dấu ấn của cô.
Trong đầu Thời Quang tưởng tượng thử, em gái cô mà mặc bộ váy này lên chắc chắn sẽ vô cùng lộng lẫy.
Đường Mật lại hỏi:
"Sao nào? Cái váy này được thiết kế riêng cho em cậu đấy, phiên bản giới hạn của"Thời Quang không nghe lời" nha.
"Thời Quang giơ ngón tay cái,"Em mình chắc chắn sẽ vô cùng thích thú đấy.
"Đường Mật có chút phiền muộn,"Ngày hôm đó mình sẽ là người lùn nhất mất, ngay cả em cậu cũng cao hơn mình.
"Tần Thư đề nghị với cô:"Em mang giày cao gót vào.Đường Mật thở dài:Em chỉ có thể mang giày 5cm thôi, không thể mang cao hơn được nữa.
"Hơn nữa, ba phù dâu còn lại cũng rất cao, cô mang giày cao gót vô vẫn thấp. Thời gian không còn sớm,"Không nói chuyện nữa, mình về thay váy khác đây." Cô nói với Thời Quang: "Ngày mai mình xin nghỉ một ngày, ở nhà chuẩn bị tinh thần, ngày mốt sẽ là một phù dâu xinh đẹp cho cậu.
"Tần Thư cười phụ họa,"Ngày mai chị cũng xin nghỉ một ngày, ở nhà chuẩn bị tinh thần, ngày mốt thật xinh đẹp để tham dự hôn lễ của em.Thời Quang:Ngày mai em cũng không tới.
"Đóng máy tính lại, cô cùng Tần Thư đi xuống dưới lầu. Trời đêm tháng mười, bầu không khí mang hương vị mùa thu. Dưới công ty có mấy cây hoa quế, mùi hương lan tỏa thấm đẫm lòng người. Tần Thư nói chuyện với Thời Quang,"Hôn lễ của em chuẩn bị thế nào rồi?
"Thời Quang lắc đầu, cười cười,"Em không biết nữa, đều do ba em và Thời Cảnh Nham đảm nhiệm.
"Hôn lễ của hai người tổ chức ở Bắc Kinh, vốn dĩ ba cô muốn tổ chức trên một bãi biển ở nước ngoài, cuối cùng có không ít người lớn trong Thời gia bận công việc, không thể nào xuất ngoại được, đành từ bỏ phương án kia. Điều khiến cô buồn nhất chính là,"Ba em và ba Thời, chắc chắn đều muốn nắm tay em tự tay trao cho Thời Cảnh Nham.
"Tần Thư nói đến hôn lễ của mình trước kia,"Lúc chị kết hôn, khi đi thảm đỏ, ông nội dắt chị đi nửa đoạn đầu, sau đó giao cho ba chị, ba chị đưa chị trao cho Hàn Bái.Cô nói:Nếu được thì gia đình em cũng có thể tham khảo một chút, đoạn đầu chú Thời dẫn em đi, đoạn sau sẽ do chú Úy dắt em.
"Cách như vậy không tồi, nhưng như thế ba Thời sẽ cảm thấy lạc lõng nha. Thời Quang:"Để về nhà em thương lượng lại với ba em một chút.
"Xe của hai người đều đã tới, liền vẫy tay chào tạm biệt nhau, sau đó ngồi lên xe của từng người trở về. Hôm nay Thời Cảnh Nham đã bắt đầu nghỉ phép cưới, cả ngày anh bận rộn ở địa điểm tổ chức hôn lễ, hơn mười giờ đêm mới về tới nhà. Tối nay đôi long phượng thai cũng đến Bắc Kinh, hai đứa không muốn ở nhà ông bà nội, liền nói tài xế chở qua biệt thự của Thời Cảnh Nham."Anh rể, rót cho em li nước đi.
"Em trai làm ra dáng chủ nhà, ngồi dựa vào ghế sô pha, bắt chéo hai chân, không hề khách sáo mà sai bảo Thời Cảnh Nham. Em gái cũng nói:"Anh rể, em muốn uống sữa chua, cảm ơn anh.
"Hai tay Thời Cảnh Nham đút túi quần, không nói lời nào mà nhìn hai đứa nhóc. Hai đứa nhỏ cũng không nhìn anh, xem chương trình TV đến chăm chú, thỉnh thoảng cười ha ha hai tiếng. Một lúc lâu, em trai thấy Thời Cảnh Nham bất động, học theo dáng vẻ người lớn mà nhíu nhíu mày,"Dù gì em cũng là em họ anh nha, anh với chị em còn chưa kết hôn đâu...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!