Dịch Tư Nghiêm vẫy tay, mấy người bên cạnh cắm dây vào ổ điện. Chỉ cần anh chuyển động tay một cái là mấy người kia lại điều chỉnh công tác. Cứ bật lên bật xuống, tên kia bị dòng điện lớn xoẹt qua cả người như tê dại, đau đớn tột cùng nhưng hắn vẫn chẳng hé môi lời nào.
Anh ra hiệu cho cấp dưới nghỉ giữa hiệp.
"Okay, it looks like you"re stubborn too! Let"s play a game, if you win I"ll give you five minutes to rest and then continue. And if you lose, I"ll let you taste the precious tonic at my place."
(Dịch nghĩa: Được rồi, xem ra mày cũng cứng đầu đấy! Chúng ta chơi một trò chơi nhé, nếu mày thắng tao sẽ cho mày thời gian năm phút để nghỉ rồi lại tiếp tục. Còn nếu mày thua, tao cho mày nếm thử món đồ đại bổ quý giá ở chỗ tao.)
Dứt lời anh vỗ tay mấy tiếng, một người khác đi vào, trên tay anh ta là một chiếc hộp được đậy kín. Dịch Tư Nghiêm kêu người kia đặt chiếc hộp đó trước mặt tên kia. Ánh mắt vừa gian vừa nguy hiểm của anh thực sự làm cho tên kia hết lần này tới lần khác sợ sệt. Không biết những chuyện gì tiếp theo sẽ xảy tới với mình.
Dịch Tư Nghiêm hất mắt, một người cấp dưới liền mở cái hộp kia ra. Từ bên trong phát ra một chiếc mùi vô cùng khó chịu, ai nấy đều nhăn nhó mặt mày. Cái đồ đại bổ và anh nói thực chất là phân chó.
"Ọe…"
Tên kia ngồi trên ghế sắc mặt nhợt nhạt, miệng nôn khan, mắt trợn tròn như không thể tin nổi. Đám người Dịch Tư Nghiêm thực sự là rất biết cách hành hạ người khác.
Anh đưa hai ngón tay lên rồi hỏi: "what number is this?"
(Dịch nghĩa: Số mấy đây?)
Tên kia nhanh chóng thốt ra một tiếng: "Two."
(Dịch nghĩa: hai)
Miệng anh khẽ cười vô cùng gian, thực sự mấy cái trò bắt nạt người này anh làm vô cùng tốt. Yếu điểm của người RaiMa là lòng tự trọng nên anh đã vin vào đó để tìm cách hạ nhục họ. Tên này cho dù cứng đầu đến mấy rất nhanh thôi sẽ bị anh ép cho nói hết tất cả.
"Really? I see this is number three."
(Dịch nghĩa: Vậy sao? Tao thấy đây là số ba.)
Sau đó anh đưa ngón tay của mình ra hỏi mấy người bên cạnh xem đây là số mấy. Biểu cảm trên gương mặt anh làm cho Trần Ngụy suýt chút nữa thì bật cười. Anh rõ ràng là một tư lệnh, bây giờ còn chơi cái trò này. Nhưng theo ý của anh tất cả đều trả lời một tiếng: "Three."
Câu này khiến tên kia như phát điên, máu như chảy ngược ra bên ngoài nhưng rốt cuộc lại chẳng thể làm gì cả.
Dịch Tư Nghiêm hất vai ra lệnh cho cấp dưới, một người đeo bao tay đem đồ đại bổ kia chuẩn bị nhét vào miệng tên này. Tất nhiên là hắn ta vùng vẫy giãy giụa chối chết có điều trước khi làm chuyện "sạch sẽ" kia anh đã sai người trói gọn hắn lại trên cái ghế chỉ còn phần miệng là mở và nhúc nhích được.
"Damn it! If you don"t kill me, one day I will chop you into a hundred pieces to feed the dogs."
(Dịch nghĩa: Mẹ kiếp! Nếu mày không giết tao đi thì sẽ có ngày tao băm mày thành trăm mảnh cho chó ăn.)
Hắn dãy giụa, đôi mắt đỏ ngầu tưởng chừng như sắp chảy máu ra tới nơi nhìn Dịch Tư Nghiêm đầy oán hận.
Nhưng đáp lại hành động kia anh chỉ khẽ nhếch môi một cái. Ngón tay chuyển động nhẹ ra lệnh cho cấp dưới làm việc. Trần Ngụy đứng bên cạnh cũng không thể xem tiếp được nữa, quá là ghê tởm.
"Ọe… Ọe… Ọe…"
Hắn ta càng nôn thì đôi mắt của Dịch Tư Nghiêm càng mở rộng, đôi môi mỏng của anh khẽ chuyển động.
"How do you see? Still want to play?"
(Dịch nghĩa: Mày thấy thế nào? Còn muốn chơi tiếp chứ?)
Tên kia nôn một thôi một hồi rồi lại đưa ánh mắt như muốn giết người về phía Dịch Tư Nghiêm mà thét lớn: "Dog, I will kill you!"
(Dịch nghĩa: Con chó, tao sẽ giết mày!)
"There"s a better game behind you, don"t be in such a hurry to kill me!"
(Dịch nghĩa: Đằng sau còn có trò hay hơn đấy, đừng vội muốn giết tao như thế!)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!