Chương 20: (Vô Đề)

Từ sau bữa ăn khuya ở đoàn chương trình thực tế lần trước Vương Bồi Phàm say rượu để lộ với Tôn Châu việc Tưởng Thỏa mất trí nhớ, mấy ngày nay trong lòng Tôn Châu vẫn luôn nghẹn muốn chết.

Vì thế Tôn Châu bí mật tra xét, càng hoang đường là hắn tra được Tưởng Thỏa thật sự mất trí nhớ.

Vương Bồi Phàm sau khi say không nói dối, nhưng Tôn Châu phát thề cũng là thật.

Thề không thề vẫn còn là tiếp theo (*mặt không hiểu*, gốc: , ai giúp em với!), vốn dĩ hắn tuyệt đối không phải người mê tín. Chỉ là thân là người đứng xem, Tôn Châu cũng không xem trọng tình cảm giữa Phó Úy Tư và Tưởng Thỏa.

Mười năm trước thời điểm Tưởng Thỏa thi tài năng được  khai quật, trực tiếp ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Nhất*, cũng chính là công ty của Phó Úy Tư.

*Ối giời ơi các mẹ ơi, các chương trước em bị nhầm không ghi tên công ty, công ty này tên là Tinh Nhất đấy ạ, em xin nỗi nhiều nhiều 🙇.

Tuy rằng nói lúc ấy Tưởng Thỏa ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Nhất, nhưng cùng Phó Úy Tư loại Thái Tử gia này không có bất kì quen biết gì. Nhưng tình cờ, một lần công ty tụ hội, đám người Phó Úy Tư và Tôn Châu vừa vặn ở ngay phòng chơi bên cạnh.

Phó Úy Tư hôm đó thua lỗ sạch vốn, ngược lại nhận lấy một đại mạo hiểm. Quỷ mới biết ngày ấy Tiểu Tứ gia nghẹn khuất bao nhiêu, nhưng nghẹn khuất hơn vẫn còn ở phía sau.

Đánh cược đại mạo hiểm hôm ấy là Phó Úy Tư chủ động ra cửa hộp(*) tìm người yêu cầu một nụ hôn, cho đến khi đối phương đồng ý mới thôi. Về phần sau khi đồng ý Phó Úy Tư nên xử lý như thế nào, đó là chuyện của hắn.

*Thông thường, các không gian kín được trang trí nội thất đặc biệt sang trọng được gọi là hộp, chẳng hạn như phòng ăn, KTV, v.v...

Lúc đó Phó Úy Tư cùng lắm cũng chỉ là một thằng nhóc 19 tuổi, hai chữ "thu liễm" và "chịu thua" hắn căn bản không biết là gì. Có chơi có chịu, hắn uống chén rượu rồi làm theo. Dường như là vừa ra khỏi cửa, Phó Úy Tư liền đâm vào Tưởng Thỏa.

Anh em ầm ĩ kêu gọi Phó Úy Tư hôn người ta, loại hôn vào chỗ chết kia.

Trong lòng Phó Úy Tư mặc dù không vui, nhưng nhìn thấy bộ dáng của người trước mắt, liền cúi đầu xuống.

Hắn cho rằng mình có thể hôn đối phương là vinh hạnh của đói phương, ai ngờ môi mới vừa chạm vào mềm mại kia, đã bị tặng cho một bạt tai.

Tưởng Thỏa mười bảy tuổi nào biết cái gì gọi là sợ hãi, mở to miệng mắng Phó Úy Tư: "Biến thái! Thần kinh! Anh tìm chết hả!"

Mắng còn chưa tính, tay đấm chân đá cũng không thiếu.

Phó Úy Tư chịu đòn này không đánh trả, dù sao hắn trước nay chưa bao giờ ra tay với phụ nữ.

Nhưng đám anh em một bên từng người nhìn liền ngây người, bao gồm cả Tôn Châu. Từ nhỏ đến lớn, Phó Tiểu Tứ gia có khi nào bị người ta "khi dễ" như vậy, bị "khi dễ" cũng không sao, thế mà không rút súng ra bắn vỡ đầu đối phương.

Cũng là lần đánh cuộc đó, khiến hai người từ đầu không hề quen biết, trở thành có quen biết.

Tôn Châu vốn tưởng rằng loại con gái giống như Tưởng Thỏa, đáp ứng với Phó Úy Tư là chuyện ván đã đóng thuyền, không ngờ lại khiến cho Phó Úy Tư ăn bơ.

Về sau cũng không biết có phải bởi vì quả bơ này hay không, Phó Úy Tư nguyên bản không quen biết Tưởng Thỏa, thế nhưng thật sự để bụng về cô nàng.

Mười bảy tuổi ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Nhất Tưởng Thỏa vẫn là học sinh, sau khi trải qua chuyện đêm đó, không đợi Phó Úy Tư mở miệng, cô đã bị công ty tuyết tàng (*). Cô ký hợp đồng mười năm với công ty giải trí Tinh Nhất hiệp cùng lắm mới được  mấy ngày, giống như tự tay đẩy mình đến nơi tối tăm không thấy ánh mặt trời.

(*) Nghĩa đen: che phủ một thứ gì đó bằng tuyết, đơn giản nghĩa là che đậy hoặc che giấu một cái gì đó. Thuật ngữ này thường được sử dụng trong showbiz. Khi một công ty đã tuyết tàng một ca sĩ, diễn viên, công ty sẽ ngừng casting phim, phát hành album hoặc sắp xếp các sự kiện thương mại cho họ. Trong khi hợp đồng của họ chưa hết hạn, ca sĩ hoặc diễn viên đó không thể nhận công việc từ một công ty khác.

Việc này cũng đã qua, Tôn Châu cho rằng loại nhân vật bia đỡ đạn như Tưởng Thỏa này khẳng định sớm đã biến mất, ai ngờ 5 năm sau Phó Úy Tư vậy mà đi đến với Tưởng Thỏa.

Một vài mối quan hệ tốt, ví dụ  như Tôn Châu, đều biết lí do Tưởng Thỏa và Phó Úy Tư ở bên nhau.

Có vài năm trong nhà Tưởng Thỏa xảy ra chuyện, cô đi khắp nơi góp tiền, còn tìm tới cho vay nặng lãi. Đám người cho vay nặng lãi kia có thể ăn thịt người, lãi mẹ đẻ lãi con, làm sao Tưởng Thỏa có thể trả lại.

Tôn Châu vốn tưởng rằng Tưởng Thỏa chủ động đến tìm ít nhiều có thể bị nhà tư bản Phó Úy Tư này nhục nhã một chút, ai biết rằng nhà tư bản độc ác này không những không nhục nhã người ta, còn không nói hai lời trực tiếp ngay trước mặt hắn ôm người lên nhà.

Mấy năm nay Tưởng Thỏa và  Phó Úy Tư ở bên nhau tình huống như thế nào Tôn Châu đại khái cũng hiểu rõ.

Tóm lại, theo quan điểm của Tôn Châu, Tưởng Thỏa giống như yểm bùa Phó Úy Tư (hơi chế nè), có thể trị người thành dễ bảo.

Nói tóm lại, chỉ cần đụng tới chuyện của Tưởng Thỏa, Phó Úy Tư liền trở nên rất…… biến thái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!