Chương 6: (Vô Đề)

__ Muốn thả diều không?

__ Cô xứng sao?

Đây là suy nghĩ đầu tiên của Nhiễm Dao vào lúc này.

Vì vậy, cô vô thức trả lời: "Không cần không cần đâu, anh cứ chơi theo nhịp điệu của anh là được rồi."

Ai ngờ vừa nhấn gửi đi, ngón tay lại trượt nhầm nhấn nút chiêu 3, lập tức tướng Dao lơ lửng trên đầu Lý Bạch.

"..."

Da đầu cô tê dại, tai ù đi, rõ ràng anh không mở mic, nhưng dường như cô lại có thể nghe thấy tiếng cười khẽ ngắn ngủi của anh từ bên kia máy.

Tui thật sự không có ý đó mà QAQ...

Cô còn đang tiến thoái lưỡng nan về chuyện này thì Lý Bạch đã mang theo cô ra khỏi tế đàn, đúng lúc gặp một người đồng đội đang chạy về nhà chính.

Hiển nhiên, đồng đội cũng thấy tin nhắn của hai người trên kênh chat, mà lúc này Lý Bạch bắt đầu di chuyển, Dao Dao công chúa lơ lửng trên đầu anh cũng bám sát theo.

Giống như thả diều vậy.

Đồng đội đứng ngây người tại chỗ.

[Đội ngũ] C05772 (Lỗ Ban): ?

Sau vài giây, người đồng đội này mới chat thêm câu, dường như có người khác khai sáng cho, trong câu chat tràn đầy sự khen ngợi.

[Đội ngũ] C05772 (Lỗ Ban): Đã hiểu, hóa ra phụ nữ nói không là có.

[Đội ngũ] C05772 (Lỗ Ban): Người anh em, ông có người yêu không phải không có lý do.

Nhiễm Dao: "..."

Cô rất muốn giải thích hai người thật ra chẳng có quan hệ gì cả, nhưng không có thời gian nên đành từ bỏ.

Bị hiểu lầm thì bị hiểu lầm đi, đằng nào lần sau cũng không bị ghép trận với người qua đường này đâu.

Vào cuối ván, ưu thế của team cô rất rõ ràng, cơ bản là team đối địch bị đè xuống đất đánh, giống mấy con cá mặn, không thể xoay người được nữa.

Có lẽ team kia thảo luận chiến lược mới, thấy không thể uất nghẹn thế này, ít nhất phải giết được thêm vài mạng rồi mới thua, vì thế họ tìm được mục tiêu mới __

Cũng chính là Nhiễm Dao.

Tướng Dao này da giòn máu mỏng, sức chống chịu không tốt, nói thẳng ra là: dễ giết.

Lúc combat (giao tranh), rõ ràng có đồng đội thanh máu sắp cạn, nhưng team đối địch đều chẳng thèm để ý tới, chỉ toàn tâm dí theo cô hơn nửa cái bản đồ Hẻm núi, cuối cùng cũng kết liễu cô ở đường sông.

Tinh thần bền bỉ đuổi giết đến cùng thế, thiếu chút nữa Nhiễm Dao cũng cảm động lây.

Cô hé môi không nói gì, chỉ đành chat dấu ba chấm "..." biểu lộ tâm tình của mình.

Đang muốn chat thêm hai câu, mic lại truyền đến giọng nói của thiếu niên.

"Vừa về ký túc xá, bị lag mạng." Trong giọng nói của anh lộ vẻ không vui: "Ai giết em?"

Cô mím môi.

"Tào Tháo... team kia."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!