Ngày hôm sau mọi người thức dậy cùng lúc, Thẩm Cảnh Trạch đưa cô về trường.
Nhan Kiều mua một phần cháo ở ven đường, trên đường còn được người khác hỏi xin số WeChat, kết quả vừa mới xoay người, đã đụng ngay tra nam và nữ thần của gã.
Khoảnh khắc này Nhan Kiều mới nhận ra, khoảng cách vời vợi mà cô tự cho là không thể vượt qua nữ thần của gã, chẳng biết từ bao giờ, cô cũng trở thành một người xuất chúng khiến người khác phải ngoái nhìn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hình như tra nam đã đi theo cô cả một đoạn, đụng phải ánh mắt của cô, gã vội buông tay nữ thần, vội vàng chạy tới, trong ánh mắt gã dường như đang giãy dụa không biết phải theo đuổi ai: "Kiều Kiều, anh..."
"Đừng," Nhan Kiều cười: "Đừng diễn tiết mục cẩu huyết lãng tử quay đầu được không?"
Cô xoay người muốn bước tiếp, lại bị tra nam ngăn lại: "Không lâu sau khi em từ nước ngoài về, em đã cho anh vào blacklist, mối quan hệ ba năm của chúng ta, thậm chí bây giờ nói thêm vài lời cũng không được?"
"Không phải do thấy anh đang hạnh phúc à," Nhan Kiều khó hiểu: "Ngày đầu tiên khi đến Manhattan tôi đã kéo anh vào blacklist rồi, chắc anh về nước rất lâu rồi mới nhớ tới phải "thăm hỏi" tôi một chút, nhưng phát hiện không gửi được tin nhắn đúng không."
"..."
Tra nam bị vả mặt, bắt đầu cố cứu vãn danh dự: "Vậy em cũng không thể vì muốn trèo cao mà lên xe người đàn ông khác chứ? Mới mấy tháng trôi qua, chỉ và anh ta có tiền?"
Bạn gái đứng bên cạnh gã cũng cảm thấy hơi mất mặt, kéo tay áo gã: "Đừng nói nữa, xe có thể không phải của người khác, nhỡ đâu của nhà cô ấy thật thì sao."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tra nam: "Sao có thể! Ngày thường cô ta toàn mặc đồ thể thao, trong nhà sao mua Lamborghini!"
"Xe đúng là không phải của tôi," Nhan Kiều cũng cảm thấy cũng không có gì phải tránh né: "Chỉ có điều quên nói với anh, những tòa nhà nơi anh mỗi ngày hẹn hò với nữ thần anh yêu nhất ấy, đều do ba tôi đầu tư."
"Lamborghini nhà tôi cũng có, nhưng đột nhiên tôi thấy rất may mắn, may mắn bố mẹ tôi không sống gần đây, nếu không tôi phải tìm cách đá anh rồi."
Nhan Kiều chẳng muốn thưởng thức vẻ mặt đặc sắc của gã, tuy rằng nhìn rất thú vị, từ đỏ chuyển sang trắng bệch, giống hệt con tắc kè hoa, tra nam há hốc mồm, nhưng không nói nổi một câu hoàn chỉnh.
Nhan Kiều trở về chung cư, cực kỳ vui vẻ ăn hết một phần cháo, thì chợt truyền đến tiếng gõ cửa.
Cô tưởng Thẩm Cảnh Trạch, kết quả mở cửa ra, thế mà lại là tra nam.
"Anh đã nghĩ thông suốt rồi, anh còn thích em, khi đó là anh mờ mắt, cô ta không có chỗ nào bằng được với em!" Tra nam càng nói càng kích động: "Anh đã chia tay với cô ta, anh biết em chắc chắn không phải vì tiền mới lên chiếc xe kia, anh ta chắc chắn không đối xử tốt với em bằng anh, em cho anh một cơ hội nữa, được không?"
Nhan Kiều nhìn gã một lúc, rồi nói: "Chờ tôi một chút."
"Được được được."
Tra nam tưởng còn có thể xoay chuyển, lòng tràn đầy vui mừng nghĩ, chỉ cần Nhan Kiều mềm lòng đồng ý cho một cơ hội, chỉ cần mềm lòng ___
Giây tiếp theo cửa mở ra, một túi đầy nước đá xối xuống đầu gã, tra nam bị dội đến choáng váng.
Gã trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhan Kiều.
"Cho anh nếm thử cảm giác của tôi khi bị mưa tạt ở Manhattan, mưa tạt khiến tôi tỉnh rồi đó." Nhan Kiều hỏi gã: "Giờ anh tỉnh mộng chưa?"
Nói xong đóng cửa thật mạnh, không bao giờ mở ra với gã nữa.
/
Gần đến tối, các thành viên trong nhóm nhạc mời bọn cô đi ăn tôm hùm đất.
"Vốn anh Trạch muốn tới đón," Tiểu Trịnh cười: "Nhưng anh ấy quá hot, bị truyền thông ngăn đón không dời được nửa bước, sợ hai người chờ quá sẽ đói bụng, nên mới nói tôi tới trước."
Nhan Kiều ngồi vào trong xe, mới nhớ tới chuyện cô bạn cùng phòng nói dở trước đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!