Sau khi về đến nhà, cô bạn cùng phòng hỏi cô: "Sao hôm nay cậu im lặng thế?"
Nhan Kiều suy nghĩ trước sau, cuối cùng vẫn thật lòng hỏi: "Cậu nói xem, một cuộc tình một đêm đủ tiêu chuẩn, thì có nên liên lạc với nhau sau khi kết thúc không?''
"Còn liên lạc với nhau thì sao gọi là tình một đêm được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đúng vậy, cho nên...
Tâm trạng Nhan Kiều cực kỳ phức tạp nhìn điện thoại, trong WeChat có thêm một lời mời kết bạn, phần ghi chú chào hỏi chỉ ghi duy nhất một từ: Thẩm.
Người đàn ông ấy thật sự quá lười mà.
Cô bạn cùng phòng thò đầu nhìn qua: "Cậu và Thẩm Cảnh Trạch ... má, má nó, hai người các cậu... không thể nào, tớ chỉ bảo cậu tùy tiện paylak thôi mà, sao cậu lại trèo hẳn lên giường của đỉnh lưu rồi? !"
Nhan Kiều ngẩng đầu: "Sao các cậu gọi anh ấy là đỉnh lưu?"
"Bởi vì anh ấy cmn thật sự là đỉnh lưu mà," Bạn cùng phòng dùng ánh mắt "cậu đếu biết gì à" nhìn cô: "Tớ đã bảo cậu mỗi ngày đừng chỉ biết cắm đầu vào đọc sách rồi mà, giờ nhìn xem, cậu đọc sách nhiều quá thành người tối cổ luôn rồi kìa. Đến Thẩm Cảnh Trạch cậu cũng không biết thì cậu có biết nhân dân tệ là gì không thế?"
"..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chẳng trách khi đó anh giống như đang chờ điều gì đó, hóa ra đang đợi cô nhận ra anh à?
Cô bạn cùng phòng: "Vocal chính của nhóm nhạc A.E, một mình gánh hết nhân khí và tài nguyên của nhóm, năm trước giao thông chỗ đường Phù Dương tê liệt, là vì anh ấy có hoạt động ở đấy đó."
"Vậy tớ..."
"Cậu lãi to rồi, bạn thân ạ."
/
Cuối cùng lãi to hay không lãi, Nhan Kiều vẫn giữ nguyên quan điểm.
Cô không ngờ mình và Thẩm Cảnh Trạch lại gặp nhau lần nữa, lần này là ở thư viện.
Đây là lần đầu tiên cô không đi cùng gã tra nam kia đến đây sau khi trở về, vị trí bên cạnh trong thư viện của cô vẫn còn đặt một tấm card nhỏ, trên đó viết "Văn Ngạn", là tên gã tra nam đó.
Gã tra nam đó hình như đã đạt được nguyện vọng, cùng nữ thần ở bên nhau, mấy bài post trong vòng bạn bè gần đây đều rất ngọt ngào, nghe nói đang du lịch ở đâu đó, chưa về trường học.
Nhưng đều là nghiên cứu sinh rồi, thỉnh thoảng trốn học cũng không sao.
Trong lúc cô đang xuất thần, ghế bên cạnh đột nhiên bị kéo ra, hơi thở vừa quen thuộc vừa xa lạ ập đến khiến cô sững sờ.
Người đàn ông cầm lấy tấm card, lạnh nhạt nói: "Chính là hắn?"
"Cái gì?"
Ánh mắt Thẩm Cảnh Trạch bình tĩnh, vò nát tấm card ném vào thùng rác, cười lạnh một tiếng.
"Em rất lợi hại, lên giường với tôi nhưng lại gọi tên gã đàn ông khác."
Nhan Kiều: "..."
Tôi không gọi tên gã, lúc ấy chỉ là tôi càng nghĩ càng tức giận nên muốn mắng tên khốn khiếp đấy thôi mà!
Cô muốn giải thích, nhưng cảm thấy quá xấu hổ, sau một lúc lâu mới thốt ra được một câu: "Anh đừng nói chuyện đó ở trong thư viện..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!