Ánh tà dương len qua khung cửa sổ, phủ lên người anh một tầng sáng mờ ảo.
Nhiễm Dao thừa nhận, cô cũng bị anh mê hoặc trong một khoảnh khắc.
Nhưng cũng chỉ một khoảnh khắc thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngăn cách qua màn hình điện thoại tan biến, đối mặt nhau thẳng thắn như vậy, dễ khiến ác quỷ nhỏ ẩn núp trong lòng cô rục rịch xuất hiện.
Ác quỷ nhỏ với cặp sừng đỏ bị khơi dậy, cô nhẹ nhàng liếm môi, cười rực rỡ: "Anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh ơi."
Cố Tân Bạch ngây người: "..."
Anh chỉ thuận miệng nói đùa một câu, vốn không nghĩ tới cô thật sự sẽ gọi, ai ngờ Nhiễm Dao có thể gọi đến lưu loát như vậy, hơn nữa giọng còn... ngọt vô cùng.
Cổ họng anh bỗng hơi khô.
Nhiễm Dao ngước mặt lên, trong đáy mắt không giấu nổi đắc ý nho nhỏ: "Vậy phiền anh lấy giúp em lấy hộp kia, vặn nắp nó ra, rồi đi đun nước, rửa cốc, pha cho em hai cốc trà nhé."
Nói xong, cô còn giả vờ như thật bẻ ngón tay đếm: "Em gọi đúng 5 lần luôn."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ghẹo anh một câu như vậy, cô tìm ghế ngồi xuống, tay chống cằm ngoan ngoãn đợi: "Cảm ơn anh, anh tốt thật đó."
Cố Tân Bạch tự nhiên bị ép nhận lời cảm ơn trước: "..."
Không ngờ bị cô gái nhỏ này tính kế, anh lắc đầu, bất đắc dĩ cười.
"Không có gì đâu, ác ma nhỏ."
Cuối cùng Nhiễm Dao tất nhiên cũng không để anh một mình làm hết, dù sao người ta cũng là khách, cô cũng chỉ là muốn chọc anh một lần, nhân lúc anh pha trà thì Nhiễm Dao đi nướng bánh quy.
Sau buổi trà chiều thì cũng đã hơn 6 giờ.
Nhiễm Dao nhớ gần nhà cô có một trung tâm giải trí.
"Đi chơi nhé." Cô đề nghị: "Dù sao cũng không có việc gì khác để làm."
Đến khu vui chơi, đổi 200 tệ thành xu game, cô tràn đầy thích thú dào dạo quanh tất cả trò chơi một lần.
Nhưng dần dần, bước chân của cô chậm lại.
"Mệt không?" Cố Tân Bạch liếc xuống nhìn co, vén màn che cửa một khoang trò chơi lên: "Vào đây nghỉ một lúc nhé?"
Nhiễm Dao ngước mắt, phát hiện trước mặt cô có một phòng nhỏ riêng, nhìn khá giống buồng trò chơi 3D, chắc là game bắn súng.
"Được chứ." Cô vui vẻ gật đầu, hỏi anh: "Chơi cùng nhau chứ?"
Kết quả là vừa mới ngồi xuống, còn chưa chờ được câu trả lời của anh thì thiếu niên đã rất nghe lời mà ngồi xuống bên cạnh ngươi cô.
"..."
Rèm cửa buông xuống, bên trong hoàn toàn tối đen, Nhiễm Dao đang định nói gì đó thì tiếng đút xu game vang lên, màn hình trước mặt cô bắt đầu chiếu hình ảnh một bộ phim.
Hoa ra đây không phải buồng trò chơi bắn súng mà ... chỉ đơn thuần là một phòng chiếu phim riêng nhỏ.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng hát nhẹ nhàng từ nhạc phim quanh quẩn bên tai, ánh sáng phát ra từ hình ảnh phim mờ mờ ảo ảo, phác họa đường nét khuôn mặt của người ngồi bên cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!