Chương 103: Lễ mở cửa

Yến Phi Độ bị một câu "Từ nay về sau ngài chính là người của ta rồi" của Hàn Giang Tuyết làm cho chấn động.

Quả nhiên, hắn ngoan ngoãn không nhúc nhích.

Sau đó liền thấy con thỏ lớn kia há miệng hất một cái, ném Yến Phi Độ lên đầu mình.

"Ngài ngồi cho vững! Chúng ta đi thành thân thôi!"

Hàn Giang Tuyết liên tiếp tung ra tin tức kinh thiên, khiến Yến Phi Độ rốt cuộc cũng phải mở miệng hỏi—

Bằng không, hắn thật sự sợ mình bận bịu quá lâu đến nỗi, sinh ra ảo giác mất rồi.

"Là thật sao?" Yến Phi Độ lên tiếng hỏi.

Hàn Giang Tuyết khẽ đạp chân thỏ, lập tức nhảy vút lên không trung, bắt đầu cưỡi mây bay một cách hơi lóng ngóng.

"Trước đó chẳng phải đã nói rồi à, nếu thành thân được thì ta sẽ báo cho ngài, bây giờ ta đang báo đây!" Hàn Giang Tuyết nói rất dứt khoát.

Thì ra đúng là hôm nay thật.

Yến Phi Độ nghĩ nghĩ, sau đó hỏi: "Vậy hiện tại chúng ta là trở về núi Đồ La?"

Hàn Giang Tuyết cười nói: "Đúng vậy đó! Ta đã sắp xếp đâu vào đấy rồi, ngài chỉ cần đến nơi là uống rượu say khướt thôi!"

Yến Phi Độ: ??? Vì sao ta phải say? Thành thân là phải thế này sao?

Nhưng vừa nghe là về núi Đồ La, Yến Phi Độ cũng nhẹ nhõm hẳn.

Bởi hắn cũng đã có chuẩn bị ở núi Đồ La rồi.

Hôm đó, khi hai con yêu sói đến Đào Hoa Lạc, ngoài việc hỏi về vài vị trí phong ấn chỉ có yêu tộc mới biết, Yến Phi Độ còn hỏi thêm một điều: yêu tinh ở núi Đồ La thành thân như thế nào.

Yến Phi Độ là người cẩn trọng, tất nhiên muốn đi cầu thân trước.

Nhưng hai con yêu sói kia lại nói rất tùy tiện, bảo hắn chỉ cần tình cảm đến nơi, cứ xách theo thỏ con đến núi Đồ La là được rồi.

Yêu tinh không giống như nhân loại, rườm rà đủ thứ, tự chuốc phiền phức vào thân.

Không thấy trong mấy truyền thuyết người , yêu thành đôi đó sao, thường là hôm nay vừa vừa mắt, tối đến đã vào động phòng, hôm sau đã thành phu thê rồi.

Đó chính là tốc độ của yêu tinh!

Thế nhưng. Yến Phi Độ lại là người trọng lễ nghi, mà hắn với Hàn Giang Tuyết có thể nói là duyên phận sâu dày, đã như thế lại càng nên thận trọng, lấy lễ đối đãi mới tỏ rõ thành tâm.

Vì vậy, Yến Phi Độ đã gửi vô số con diều gỗ đến núi Đồ La, đến chỗ Lục Thủy Tương Phi, bên trong mỗi con diều đều chứa thiên tài địa bảo, dùng làm sính lễ.

Hắn cũng nhận được một phong hồi thư: [Tới lúc đó đến mà chịu chết.]

Nếu là người lạc quan, có lẽ sẽ xem đây là lời đùa của Lục Thủy Tương Phi, nhưng với Yến Phi Độ, hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị đánh một trận.

Dù sao thì hắn cũng đang cầu hôn tiểu nhi tử nhà người ta kia mà.

Khác với việc khế ước với tiểu yêu làm người hầu, cho dù có thuê về thì tiểu yêu vẫn tự do, có thể giải ước bất kỳ lúc nào.

Thế nhưng nếu đã thành thân, vậy thì sẽ mang theo một tầng ràng buộc và trách nhiệm hoàn toàn khác.

"Chuyện thành thân này, em có hối hận không?" Yến Phi Độ bất chợt lên tiếng hỏi.

Nghe vậy, Hàn Giang Tuyết liền hỏi lại: "Thế còn ngài, có hối hận không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!