*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Tầm ghi nhớ lời A Nhã nói muốn đi chơi, tính toán ngày tháng, ngày hôm sau chính là Tiết Đại thử (*).
(*) Tiết Đại thử, một trong 24 tiết khí của Trung Quốc, thường rơi vào ngày 22 hoặc 23 tháng 7 dương lịch. Đây là tiết khí đánh dấu sự bắt đầu của thời kỳ nóng nhất trong năm.
Nơi họ sống có phong tục ngắm hoa sen và uống trà phục thần (*).
(*) Trà phục thần là trà được làm từ vị thuốc phục thần, có tác dụng an thần, giúp giảm các triệu chứng như sợ hãi, hồi hộp, mất ngủ, u uất. Phục thần được xem là một vị thuốc quý trong Đông y, có tác dụng nâng cao sức khỏe tinh thần và tâm lý.
Nghĩ lại, gần thị trấn Thanh Thủy hình như thực sự có một hồ sen, chỉ là vị trí cụ thể cô hơi nhớ không rõ.
Ngày mai lúc ra ngoài mua thịt, cô có thể hỏi thăm Lý đồ tể. Tiện thể đưa cho nàng cái nạo sợi.
Cái nạo sợi này không dễ làm. Trước hết phải đập miếng thép thành lát vuông, rồi dùng đinh sắt nung nóng từ từ đục những lỗ đều nhau trên tấm thép.
Lúc này, phần thép xung quanh lỗ sẽ chảy dài xuống vì nhiệt độ, giống như ống dẫn.
Sau đó cẩn thận uốn gập phần cạnh kéo dài ra, mài cho trơn nhẵn, sẽ tạo thành từng hàng lỗ.
Khoai tây, củ cải, gừng và các loại rau củ khác, khi được chà xát qua những lỗ sắc bén này, sẽ bị cắt thành từng sợi mỏng.
Tiếp tục chà xát cho đến khi rau củ được cắt hết thành sợi. Thứ này không dễ làm, đòi hỏi phải kiểm soát chất lượng sợi thép.
Lúc mới bắt đầu làm, những lỗ Giang Tầm đục ra luôn không đều nhau, sợi cắt ra cũng mỗi sợi một khác.
Sau này cô nghĩ có thể làm một cái khuôn trước. Khi tấm thép còn nóng bỏng, chỉ cần nhấn lên khuôn là có thể đục được những lỗ có kích thước giống nhau.
Rồi uốn gập và mài nhẵn lỗ, là có thể làm ra cái nạo sợi bán thành phẩm.
Đợi sau khi Đàm bà bà và Lý đồ tể dùng thử, nếu thấy tốt, cô sẽ cùng Đàm thợ mộc thương lượng xem có thể làm một cái tay cầm bằng gỗ có cơ cấu nhỏ không.
Như vậy mọi người dùng sẽ không dễ bị thương, cô cũng có thể yên tâm đưa cho A Nhã dùng.
Sáng ngày hôm sau, Giang Tầm dậy sớm đi mua thịt và tặng đồ. Nhân tiện hỏi rõ vị trí cụ thể của hồ sen.
Về đến nhà liền trực tiếp nói cho A Nhã biết rằng có thể dẫn nàng ra ngoài chơi.
"Hồ sen không xa chỗ chúng ta đâu, ở gần thị trấn Thanh Thủy. Mai chúng ta xuất phát nhé, chỉ nửa canh giờ là tới. Lúc đó chúng ta có thể du ngoạn ngắm cảnh ở đó, còn có thể uống trà phục thần nữa".
Lý chính ở thôn Nước Trong là một người kỳ lạ. Đất ở thôn họ không màu mỡ lắm, trồng trọt không được nhiều như các thôn khác, bán không được giá.
Vì muốn dân trong thôn sống tốt hơn, Lý chính cắn răng, bắt đầu thuyết phục dân làng dẫn nước suối vào biến cái hố lớn trong thôn thành hồ nước.
Họ trồng sen, nuôi cá ở đó để thu hút người trong thị trấn đến du ngoạn.
Ai muốn hái sen, muốn câu cá, muốn dùng trà, v.v. đều phải trả một khoản tiền nhất định.
Lấy đó để giúp dân làng có cuộc sống tốt hơn. Sau này, dân làng thấy có lợi, lại mở rộng cái hố thêm một vòng nữa, tạo thêm nhiều cảnh quan để ngắm. Họ còn mở rộng sân vườn nhà ra ngoài để mọi người nghỉ ngơi, ăn uống.
Hơi giống hình thức Nông Gia Lạc (*).
(*) Đây là một hình thức du lịch nông thôn tự phát, xuất phát từ Trung Quốc, nơi mà các hộ nông dân tự làm dịch vụ lưu trú, ẩm thực và các hoạt động vui chơi giải trí để thu hút khách du lịch.
Nhờ vậy, thôn Nước Trong nhanh chóng trở thành thôn giàu có nhất vùng. Các thôn khác muốn học theo, nhưng tiếc là không có lợi thế địa lý tự nhiên, nên đều thất bại.
Hai người thương lượng xong việc ngày mai sẽ đi chơi. A Nhã vui ra mặt thấy rõ, thậm chí còn bắt đầu tính toán xem sẽ chuẩn bị món ăn gì để mang đi ăn vào ngày mai.
Tuy nhiên, món ăn không cần nàng lo lắng. Giang Tầm đã mua một ít điểm tâm, vừa lúc có thể mang đi ăn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!