Chương 44: Triệu đại đương gia có sở thích kì quái!!!

Ôn Liễu Niên hỏi, "Có cắn người không?"

Triệu Việt nói, "Có."

Ôn Liễu Niên:...

Triệu Việt thúc giục, "Mau lên !"

Ôn Liễu Niên đành phải tráng khởi lá gan, thật cẩn thận đem khóa phía trên mở ra, tốc độ cực kỳ chậm chạp.

Triệu Việt trừng mắt, "Lúc phát bức họa sao không thấy ngươi cẩn thận như thế?"

Ôn Liễu Niên vô tội nói, "Bức họa cũng sẽ không cắn ta."

Triệu Việt chán nản, người đọc sách ngụy biện thật nhiều.

Ôn Liễu Niên tìm cây gậy nhỏ, mở nắp hộp gỗ ra.

Một con hồng giáp trùng béo béo đang nằm sấp ở trong hộp, ước chừng lớn bằng một đồng tiền, sau khi nhìn thấy ánh sáng thì bắt đầu bò loạn chung quanh, xem ra là muốn bò ra.

Ôn Liễu Niên sắc mặt trắng bệch, dùng gậy nhỏ nhanh chóng đem nó nhét trở về.

Triệu Việt:...

"Đại đương gia vẫn là lấy về đi." Ôn Liễu Niên phía sau lưng run rẫy, quả thực ngay cả tóc gáy cũng muốn dựng thẳng lên.

"Sợ sao?" Triệu Việt cũng là có chút ngoài ý muốn, "Ta còn nghĩ ngươi thiên hạ vô địch."

Ôn Liễu Niên mở cửa, "Đại đương gia quá khen, không tiễn."

Triệu Việt sờ sờ cằm, đứng lên bước ra ngoài.

Ôn Liễu Niên khẩn trương nói, "Mang theo cái hộp !"

Triệu Việt ác liệt nói, "Không mang."

Ôn Liễu Niên tận tình khuyên bảo, "Vật ấy vừa thấy liền biết giá trị xa xỉ, đại đương gia vẫn là mang về thì tốt hơn."

Triệu Việt bước ra cửa.

Ôn Liễu Niên gắt gao giữ chặt hắn.

Ám vệ mang theo thức ăn khuya bình tĩnh đi ngang qua, chúng ta cái gì cũng không nhìn thấy.

Nửa đêm không ngủ được, đứng ở cửa lôi lôi kéo kéo, chậc !

Triệu Việt nói, "Buông tay."

Ôn Liễu Niên nói, "Lấy đi !"

Triệu Việt bước nhanh ra ngoài.

Ôn Liễu Niên đu ở trên người hắn không chịu xuống dưới.

Triệu Việt:...

"Lấy đi !" Ôn Liễu Niên rất có nguyên tắc.

Thượng Vân Trạch cùng Mộc Thanh Sơn đi ngang qua cửa viện, cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hai người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!