Chương 29: (Vô Đề)

Cửa vào núi, tĩnh lặng không một tiếng.

Thái tử cùng đoàn người đang đi tới, ta bất ngờ phóng ngựa tới, nhảy xuống chắn trước mặt hắn.

"Tiêu Dịch, đừng đi nữa!"

Tiêu Dịch khoác hồng y, ngồi trên ngựa, từ trên cao cúi nhìn ta.

"Sao, vị phu nhân này, lão già kia không cần nàng nữa? Nàng lại muốn tìm trò vui rồi?"

"Không phải! Là…"

"Đủ rồi, hôm nay là ngày đại hỷ của ta."

Hắn nhìn ta, đưa tay ra sau, mấp máy đôi môi mỏng:

"Mời người không liên quan, tránh ra."

Ta ngẩng đầu nhìn hắn, sống mũi cay xè, nước mắt rơi ngay tại chỗ, dang rộng hai tay.

"Không… tránh."

Tiêu Dịch mặt không cảm xúc, siết chặt dây cương.

Bất ngờ, một mũi tên lông vũ cắm ngay dưới chân ta.

Ta quay đầu nhìn, từ sâu trong rừng, tên nhọn ùn ùn bay ra.

Eo ta bị siết chặt mạnh, kéo nghiêng sang một bên.

"A Kiều…"

Tiêu Dịch tung người xuống ngựa, ôm chặt ta trong lòng, dùng kiếm chắn loạt tên mưa.

"Có phục kích!"

23

Tiêu Dịch kéo ta chạy trối c.h.ế. t trong rừng núi.

"Ngươi sao lại đến đây?"

"Ta đến cứu ngươi!"

Tiêu Dịch giận dữ:

"Ai cần ngươi cứu!"

"Ta cần!"

Ta không hề tức giận:

"Ta cần, ta muốn chính ta đến cứu ngươi."

Hắn nắm c.h.ặ. t t.a. y ta, vừa lui vừa vung kiếm c.h.é. m ngã kẻ phía sau.

"Ngươi không được nói những lời này nữa!"

Hắn lau m.á. u trên mặt:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!