Chương 27: (Vô Đề)

"Nếu tỷ không yêu ta, sao lại cùng ta như vậy?"

Ta siết chặt tay, mặt không đổi sắc:

"Dạy thái tử hiểu chuyện nam nữ, vốn là trách nhiệm của cung nữ."

Hắn nhìn ta không tin nổi, sắc mặt lập tức trắng bệch.

"Dạy dỗ… trách nhiệm?"

Nước mắt ta chực trào, vội ngẩng đầu kìm lại.

"Thái tử điện hạ, phu nhân nhà ta xinh đẹp, chỉ lấy ngài làm trò vui thôi."

Tạ Trường Ẩn thay ta mở miệng.

Tiêu Dịch sa sầm mặt, sát khí đầy mắt:

"Không đến lượt ngươi nói! Lũ vô dụng kia, thế mà chưa g.i.ế. c được ngươi!"

Tạ Trường Ẩn cười khẩy:

"Là ngươi quá yếu thôi."

Tiêu Dịch lạnh lùng liếc y:

"Thế ngươi mang mặt nạ gặp người, là vì xấu xí quá sao?" Nói rồi vươn tay toan giật, Tạ Trường Ẩn khẽ né.

"Cẩn thận!"

Ta hoảng hốt che hắn ra sau, bốn mắt đối nhau cùng Tiêu Dịch.

Hắn sững sờ, khẽ gọi: "A Kiều tỷ."

Ta không nhìn hắn nữa.

"Điện hạ, xin hãy để chúng ta rời đi."

Tay áo ta bị khẽ kéo, hắn thì thầm lặp lại:

"A Kiều tỷ."

Ta không chịu nổi nữa, nắm tay Tạ Trường Ẩn, nhanh bước ra cửa.

"Đợi đã!"

Chúng ta quay đầu lại.

Tiêu Dịch đứng nguyên tại chỗ, mắt ánh nước, chậm rãi kéo cổ áo, lộ ra đóa đào rực rỡ trước ngực.

"Tỷ từng nói tỷ thích, tỷ từng nói tỷ nguyện ý, sao tỷ có thể không yêu ta?"

Hắn chăm chú nhìn ta, giọng nghẹn nhưng đầy mong đợi.

"Ta…"

Tim như bị một bàn tay bóp nghẹt.

Ta đau lòng rơi lệ, không kìm được muốn bước đến với hắn, vừa mới tiến lên nửa bước, cổ tay đã bị giữ chặt, không thể đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!