Chương 15: (Vô Đề)

Ta chẳng nói nhiều, bóp chặt cằm hắn, cưỡng ép đổ xuống.

Thuốc chảy theo khóe môi xuống cổ.

Ta dùng khăn lau, nhưng bị hắn nghiêng người đẩy ra.

"Ngươi không thích ta, thì đừng chạm vào ta…"

Ta vừa muốn nổi giận, lại thấy hắn cố gượng ngồi lên, động đến vết thương, đau đến nhe răng nhíu mày.

"Được, ta không chạm vào ngươi. Ta để Tiểu Hà bón cho ngươi."

Ta bưng thuốc ra khỏi cửa.

Khóe mắt liếc thấy hắn ngồi trên giường, cúi đầu, bàn tay nắm chặt chăn gấm.

Ta giao việc bón thuốc cho Tiểu Hà.

Vài hôm sau, ta đặc biệt hỏi nàng, uống thuốc có thuận lợi không.

Tiểu Hà tròn mắt:

"Sao phải bón? Huynh ấy tự uống đó chứ, uống rất nhanh nữa."

Ta im lặng một hồi, không hỏi thêm gì.

Khi Tiêu Dịch bình phục, đã là lúc tuyết rơi trắng xóa.

Ta cùng Tiểu Hà chơi đắp người tuyết trong sân, quay đầu lại, thấy hắn từ trong phòng bước ra.

"Ngươi đi được rồi? Trong lò có nấu cháo."

Tiểu Hà gật gù:

"Ừm ừm! Bát đũa cũng chuẩn bị xong rồi!"

Tiêu Dịch cúi đầu thở dài, mặt đầy bất lực, tập tễnh đi ăn cháo.

Tiểu Hà tiếp tục chơi đùa.

Ngũ hoàng tử ngồi nơi bậc cửa, bưng một bát cháo, trông như con ch. ó con đáng thương.

Ta thất thần nhìn hắn.

Sau trận phong ba này, Hoàng đế bỏ mặc hắn, ngay cả Nhược Thanh điện cũng không cho hắn bước ra.

Theo lý mà nói, hắn đã không thể trở thành Thái tử.

Trong khoảng thời gian hắn tịnh dưỡng, ta mượn rất nhiều sách đọc, về lịch sử và tiên tri, về thời gian và số mệnh.

Nếu lịch sử từng có thể thay đổi…

Vậy có phải, Tiêu Dịch trước mắt ta, cũng không còn là Tiêu Dịch từng cưới ta trong tương lai nữa?

Sang năm sẽ lập Thái tử rồi.

Ta đang chờ một kết quả.

12

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!