Chương 13: (Vô Đề)

"Vậy… ngươi đồng ý rồi?"

"Không."

Ta đáp ngay:

"Ta đang nghĩ cách từ chối hắn."

Hắn rõ ràng sững lại:

"Ngươi không muốn… thế sao phải giấu ta?"

"Vì không muốn ngươi ra mặt giúp ta."

Ta biết hắn sẽ giúp.

Nhưng trong mắt bọn Chi Vương, ta chỉ là một cung nữ lai lịch bất minh, Tiêu Dịch hết lần này đến lần khác vì ta mà đối đầu, chỉ càng khiến ta rước thêm tai họa.

Trừ khi Tiêu Dịch hoàn toàn không còn uy h.i.ế. p gì.

"Tại sao không để ta giúp? Hắn là vương gia, ngươi là cung nữ, ngươi có cách gì từ chối hắn?"

Ta cứng họng.

Bỗng ngón tay ta bị siết lại, rơi vào trong lòng bàn tay ấm áp.

"A Kiều, ta…"

Ta như bị bỏng, vội rụt tay về, nhìn thẳng mắt hắn.

"Ta không thích hắn, cũng không thích ngươi. Xin lỗi."

Ta bỏ chạy.

Ta không thích Tiêu Dịch.

Ta mãi không quên được những việc hắn từng làm với ta khi là phu quân.

Hắn xem ta như thế thân.

Dù bây giờ cục diện biến thành ta thay thế chính ta, cũng không có nghĩa là ta sẽ cùng hắn hóa giải oán hận.

À, thì ra ngươi yêu ta sao, thế thì ta phải cảm ơn ngươi quá.

Chỉ là khi ấy Tiêu Dịch vẫn là thiếu niên ánh mắt đầy yêu thương chưa biết che giấu, còn ta đã là thê tử bị chính hắn trong tương lai làm cho gần như c.h.ế. t tâm rồi.

Thiếu niên không thể lay động được người đã làm thê tử.

À không, phải nói là thê tử cũ.

Hơn nữa lại là loại trong lòng vốn đã có người khác.

Nửa đêm, trằn trọc khó ngủ.

Ta dùng trâm chấm son, vẽ cành đào trên giấy. Đẩy cửa sổ, ánh trăng đổ xuống, soi hoa trên giấy càng thêm rực rỡ.

Tạ Trường Ẩn, giờ phút này, ngươi đang ở bên cạnh "ta" kia phải không?

"Ta thề với trăng, ta chỉ thích mình ngươi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!