Chương 12: (Vô Đề)

Hắn nhìn ta, nửa cười nửa không:

"Ngươi đã đoán ra rồi phải không?"

Ta không dám thở mạnh.

Đoán ra cái gì… chẳng lẽ hắn đang thừa nhận chính hắn là người mua sát thủ g.i.ế. c Tiêu Dịch?

"Ta không hiểu điện hạ nói gì."

Hắn vươn tay ra, làm ta hoảng hốt lùi liên tiếp.

Nhưng hắn chỉ giật lấy thẻ bài bên hông ta, lật qua lật lại.

"Đừng căng thẳng, ta chưa tra được lai lịch của ngươi."

Hắn hời hợt ném trả lại:

"Cũng không định ép ngươi làm việc. Ngươi đi theo Tiêu Dịch thật đáng tiếc, không bằng theo ta."

Ta nắm chặt thẻ bài.

"Điện hạ, thân phận của ta cùng rất nhiều chuyện, ta sẽ giữ kín miệng. Nhưng ta không muốn đổi chủ tử."

Tiêu Dực bước lại gần: "Ngươi không muốn?"

Ta nghiêm nghị gật đầu.

"Có ai quan tâm ngươi muốn hay không?"

Hắn bỗng bóp chặt cổ tay ta, mạnh mẽ kéo sát vào:

"Ta chỉ muốn cho người khác thấy, ai mới là chủ nhân tương lai ở đây."

Ta vùng vẫy kịch liệt: "Buông ra…"

Đúng lúc ấy, cửa bật mở.

"Điện hạ, nói xong chưa? Có người đến tìm nàng."

Nguyên cô cô đứng ở cửa.

Là Tiểu Hà tới, đang trốn sau lưng bà.

Tiêu Dực thấy vậy, buông ta ra, khôi phục thần thái bình thường.

"Về nói với hắn, ta muốn nàng."

Ta kéo Tiểu Hà, vội vàng bỏ chạy.

10

Có lẽ người năm đó thuê sát thủ g.i.ế. c A Kiều có liên quan không ít thì nhiều đến Chi Vương.

Thế nên hắn biết ta lai lịch mập mờ, muốn ta làm nữ nhân của hắn, cũng chẳng qua chỉ là nhằm vào Ngũ hoàng tử.

Nếu ta gật đầu thì mặt mũi của Tiêu Dịch coi như mất sạch; nếu ta từ chối rồi cầu cứu Tiêu Dịch…

Khó khăn lắm hắn mới khiến Hoàng thượng có chút ấn tượng tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!