"Chân em có một nốt ruồi rất nhỏ, hình như đóa sen, nên mới đặt tên Tiểu Hà, đúng không?"
Nàng trợn tròn mắt:
"Oa! Tỷ là tiên nữ sao?"
Ta cười, đưa tay xoa đầu nó.
Đáng yêu quá, Tiểu Trực Hà, ta chính là chủ nhân hoàng hậu tương lai của em đây.
Ta và nàng ngồi dưới gốc cây ăn hạt sen.
Tiểu Hà hiện làm việc ở cung Quý phi nhưng vì tuổi nhỏ, thân hình gầy yếu, chẳng làm được việc nặng. Quý phi chỉ cho nàng cái chậu gỗ, sai đi hái sen ngoài hồ.
Nhưng lá sen cao ngút, lỡ sẩy chân là rơi vào.
Nếu không phải ta vừa vặn đi ngang, chỉ e nàng đã c.h.ế. t đuối, chẳng ai hay.
"Quý phi sao lại để một đứa bé như em ra ngoài thế này?"
Tiểu Hà cúi đầu, thở dài.
Xem ra Quý phi chẳng phải chủ nhân nhân từ.
Chiều muộn, ta vừa trở lại Nhược Thanh điện, Tiêu Dịch từ thư phòng bước ra, đứng dưới hành lang nhìn ta.
"Ngươi về rồi?"
"Ừ."
Ta vào phòng, chẳng buồn nói với hắn.
Chẳng bao lâu, hắn đến cửa sổ, khẽ ho một tiếng:
"Mấy hôm nay ta bận viết sách luận, phụ hoàng xem xong khen lắm, ngươi có muốn xem không?"
Ta đang trải giường, đầu không ngoảnh lại.
"Ai thèm xem bài vở của ngươi? Ta đâu phải phu tử."
Tiêu Dịch sững một chút:
"Ồ, ngươi nói cũng đúng."
Cúi đầu lẩm bẩm:
"Vậy ta chẳng còn gì để nói rồi."
Quay người toan đi.
Ta ngửi thấy tín hiệu làm lành, vội thò nửa người ra ngoài cửa sổ:
"Ngũ điện hạ, ta mang về ít ngó sen, ngươi có muốn nếm thử không?"
Tiêu Dịch lập tức quay lại:
"Muốn!"
9
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!