Chương 6: (Vô Đề)

Lăng Nhược Thủy ngước mặt lên từ vạt áo cha ta, bờ môi khẽ run rẩy:

"Quốc bảo Bắc Cương, Thiên Não Thạch."

Căn phòng chợt tĩnh lặng trong giây lát, mẹ ta gõ nhẹ vài cái lên mặt bàn, Thanh Mang đột nhiên lại thò đầu ra, nằm phủ phục bên chân nàng.

Mẹ ta thờ ơ vỗ vỗ đầu Thanh Mang:

"Ngươi muốn viên đá đó?"

Nàng thản nhiên nói:

"Vậy ngươi nên hỏi xin Vương gia."

Lăng Nhược Thủy cắn môi, quyết tâm liều mạng ngẩng đầu cầu xin cha ta:

"Vương gia, thiếp muốn..."

Đáy mắt cha ta tối đen, hắn giơ tay nắm lấy cằm nàng ta.

Cho ta một lý do.

Lăng Nhược Thủy như không kiểm soát được lại run lên, nàng ta mở miệng vài lần dường như đang do dự, cuối cùng như đã quyết tâm nhắm mắt lại.

"Vương gia, thiếp có tội."

Nàng ta phủ phục trên mặt đất, thành khẩn thú nhận: "Thiếp là cô nhi của hoàng thất Bắc Cương, từng là Công chúa út của Bắc Cương.

Nhưng thiếp lớn lên ở Đại Nghiệp, lòng thuộc về Đại Nghiệp không có ý đồ khác, chỉ là viên Thiên Não Thạch đó từng là lễ vật mẫu hậu quá cố hứa tặng thiếp khi thiếp cập kê, thiếp muốn mạo muội xin lại... Trước đây thiếp sợ thân phận sẽ gây hiểu lầm cho Vương gia, nên mới giấu đến tận bây giờ, xin Vương gia khoan dung.

"Một tràng lời nói của nàng ta thật cảm động lòng người, nói đến mức ta phải thầm nở nụ cười. Cha ta nhăn mày, nhìn về phía mẹ ta, trầm giọng gọi:"Lâm Uyển.

"Lần đầu tiên trên mặt mẹ ta không còn nụ cười, nàng không biểu lộ cảm xúc:"Đó là vật định tình của chúng ta.

"Cha ta càng nhíu chặt mày hơn, hắn nói:"Chỉ là bảo thạch mà thôi, nàng cũng đâu thiếu. Nàng ấy muốn, nàng cho nàng ấy có sao đâu."

13.

Trước kia mẹ ta từng theo đuổi cha ta quyết liệt như thế nào, toàn bộ Đại Nghiệp đều biết. Mà cha ta đã từ chối mẹ ta không nể mặt ra sao, toàn bộ Đại Nghiệp cũng đều biết.

Khi đó mẹ ta là Trưởng Công chúa kiêu căng bá đạo, cha ta tài năng xuất chúng, đang thi triển chí lớn trên triều đình.

Mẹ ta dùng đủ mọi thủ đoạn leo lên giường cha ta đến mức người người đều biết, mới có được một cơ hội.

Đúng lúc đó Bắc Cương đang rục rịch, đe dọa rất lớn đến Đại Nghiệp, cha ta vốn tâm niệm nhất thống một cõi bèn đưa ra yêu cầu -

Nếu mẹ ta có thể thu phục Bắc Cương trong vòng một năm, sẽ làm phò mã của nàng.

Không nói đến quốc lực Bắc Cương ngang hàng với Đại Nghiệp, chỉ nói mối quan hệ căng thẳng giữa hai nước suốt mấy chục năm, làm sao có thể giải quyết trong vòng một năm?

Yêu cầu này chỉ có một mục đích, chính là muốn mẹ ta biết khó mà rút lui.

Ai ngờ được, mẹ ta chưa từng ra chiến trường lại mặc giáp lên ngựa, dẫn theo năm mươi vạn kỵ binh tiến thẳng từ nam ra bắc.

Nàng dùng thời gian một năm đạp qua núi xương biển máu, xông vào hoàng cung Bắc Cương, tự tay hái xuống viên Thiên Não Thạch trên vương miện của bọn họ.

Nàng dùng viên Thiên Não Thạch này, đổi lấy cha ta làm phò mã.

Giờ đây, cha ta lại muốn tặng nó cho Lăng Nhược Thủy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!