Chương 5: (Vô Đề)

Năm chiếc đèn, toàn bộ đều là những điều ước dành cho Tần Nghiễn Trúc.

Thịnh Triết Dương ngước nhìn bầu trời.

Hắn không muốn rơi nước mắt vì Tạ Chỉ Duệ nữa.

Chỉ mới không lâu trước đây, nàng ta còn nói những lời yêu thương với hắn.

Nhưng từ đầu đến cuối, chưa từng có một giây phút nào nàng ta để tâm đến hắn cả.

Thịnh Triết Dương tự biết thân biết phận, không phải loại người vô lý ép buộc người khác yêu mình.

Tạ Chỉ Duệ yêu Tần Nghiễn Trúc, vậy hãy yêu một cách chân thành, hắn tuyệt đối sẽ không phá hoại. 

Nhưng tại sao nàng ta lại phải lừa hắn?

Diễn một màn tình thâm nghĩa trọng, khiến hắn sa vào bẫy, cam tâm tình nguyện vì nàng ta mà làm tất cả.

Vì sao nhất định phải để hắn rơi vào nực cười như vậy, ngốc nghếch dâng trọn trái tim, rồi bị vứt bỏ mà đau đớn tột cùng?

Hắn cũng là con người, vì sao tấm chân tình của hắn lại bị chà đạp đến mức này?

Nhưng cho dù oán hận chất đầy lồng ngực, Thịnh Triết Dương lại bi ai phát hiện…

Hắn chẳng có nơi nào để trút giận.

Cũng chẳng có nơi nào để đi.

Không trách được Tạ Chỉ Duệ đùa bỡn hắn như vậy.

Hóa ra, hắn chính là một chiếc lá trôi sông, không thể phản kháng.

4

Thịnh Triết Dương mơ màng trở về Tạ phủ.

Trong phòng vẫn còn đầy những món quà trước đây Tạ Chỉ Duệ tặng hắn. Hắn cẩn thận thu dọn từng món, lúc này mới phát hiện, những thứ này chẳng có món nào hợp với sở thích của hắn cả.

Hắn thích y phục rực rỡ, Tạ Chỉ Duệ lại toàn tặng những bộ sắc tố nhã nhặn.

Hắn yêu thi ca, thư pháp, Tạ Chỉ Duệ lại tặng đủ loại ngọc thạch, văn chơi.

Chưa kể, khắp những món quà đó đều có dấu ấn hình trúc.

Rốt cuộc ai mới là người thích trúc? 

Rốt cuộc những món quà này là chuẩn bị cho ai?

Thịnh Triết Dương không ngừng lắc đầu, chỉ cảm thấy bản thân như một trò hề.

Một sự thật hiển nhiên như vậy, vậy mà đến tận bây giờ hắn mới nhận ra.

"Hạ Hà, đem tất cả đi đốt đi."

Thịnh Triết Dương bình tĩnh ra lệnh, Hạ Hà kinh ngạc: "Nhưng đây đều là quà của tướng quân tặng cho ngài mà!"

Thịnh Triết Dương không nói gì, nhưng thái độ lại kiên định vô cùng. Hạ Hà không dám nói thêm, nhanh chóng mang đi đốt sạch.

Thịnh Triết Dương chỉ yên lặng nhìn, thì ra chỉ cần một ngọn lửa, là có thể đốt sạch tất cả dơ bẩn này. Như vậy, cũng tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!