Thời điểm chạng vạng Phu nhân mới trở về phủ đã mệt mỏi không chịu nổi.
Thân mệt, tâm còn mệt hơn.
Trang Tín Xuyên sau khi rời khỏi, Quản sự phòng thu chi Giang Mộ Vân lại đây báo với bà, trước đó Trang Tín Xuyên đã lấy đi 50 lạng bạc lấy danh nghĩa mời khách nhân ăn cơm uống rượu.
Ở Dương Thành, một bàn tiệc rượu cũng chỉ khoảng 20 lạng bạc, hắn lấy đi gấp đôi, chỉ sợ lại cùng đám bằng hữu xấu ăn chơi đàng điếm. Trước hắn còn không dám làm càn như vậy, vài năm gần đây, tuổi lớn dần lên, lá gan cũng to hơn, sao có thể tùy ý để hắn sa đọa như vậy?
Lập tức Đại phu nhân nói với Giang quản sự, về sau phòng thu chi nếu cấp vượt quá 20 lạng bạc, phải có bài tử của bà.
Giang quản sự Giang Mộ Vân là hạ nhân hồi môn của bà, thời điểm ở nhà cùng phụ thân đã đi theo kinh doanh, biết chữ lại có chút kiến thức, là trợ thủ đắc lực của bà. Gả đến trang phủ không bao lâu, bà liền đem gả Nguyệt nương cho hắn. Hai vợ chồng đều đối với bà trung thành và tận tâm, cho nên bà mới giao việc quản lý phòng thu chi cho hắn.
Cũng chỉ có hắn mới có thể chỉ nghe theo lệnh của bà, nếu đổi lại là người khác, ai dám đắc tội với Thịnh Thế gia chủ tương lai?
Chỉ có điều nếu như vậy, Nhị phòng bên đó sẽ lại gây áp lực.
Nghĩ đến đây, Đại phu nhân chỉ cảm thấy lòng tràn đầy phiền não, xoay người dặn Nguyệt nương thông báo, dặn hủy bỏ vấn an tối nay.
Nguyệt nương biết Đại phu nhân thân thể không khỏe, một bên sai người đi các phòng báo tin, một bên sai hai nhị đẳng nha hoàn Xuân Lan, Xuân Thảo hầu hạ phu nhân nghỉ ngơi.
Cúc Hương trong viện truyền lời của Nguyệt nương đến Nhị di thái thái. Lý di nương cười lạnh một tiếng, quay đầu phân phó nha hoàn: "Thay quần áo cho ta, ta muốn đi Thanh Âm viện".
Thanh Âm viện đó là viện của Đại phu nhân.
Bên cạnh, Phùng ma ma tầm hơn bốn mươi tuổi đi tới, giúp đỡ Nhị di thái thái ngồi vào trước bàn trang điểm, một bên kêu Linh Nhi, Lan Hương chọn quần áo, một bên giúp Nhị di thái thái sửa sang búi tóc.
Bà dùng một cây trâm minh châu thủy cẩm gài lên tóc của Nhị di thái thái, miệng nói: "Di nương, phu nhân thân thể không thoải mái, hủy bỏ vấn an. Di nương đây định là…"
Phùng ma ma là người bên cạnh Lý di nương, là trợ thủ đắc lực của nàng ta.
Nghe được Phùng ma ma nói như vậy, Lý di nương nhìn mình trong gương hé miệng cười: "Bà ta muốn thoải mái, muốn nghỉ ngơi, ta chính là muốn đi làm ầm ĩ, quấy nhiễu bà ta, muốn bà ta ở thời điểm tức giận nhất sẽ đưa ra quyết định".
Phùng ma ma hơi suy nghĩ liền hiểu được ý tứ của Lý di nương, bà ta cười cười, nói: "Di nương, thật sự là hảo mưu kế". Nói xong, tiếp nhận kiện quần áo màu xanh cẩm tú và đề giày cùng màu để Lý di nương thay đồ.
Đoàn người chậm rãi tiến về Thanh Âm viện.
Bên này, Tần Thiên biết phu nhân đối với chính mình sinh nghi, lúc này nói không chừng giờ nào phút nào cũng luôn chú ý đến mình, nàng âm thầm tự nhủ, chú ý ngôn hành của bản thân, không dám lỗ mãng, để phu nhân không xem thường mình, cho rằng bản thân là người nóng vội, thiếu kiên nhẫn.
Sau khi trở về, nên làm việc gì thì nàng làm việc đó, không nhắc tới việc ngày hôm nay với bất luận người nào, vẫn là tiểu nha đầu cẩn thận, khuôn mặt tươi cười đáng yêu như ngày thường.
Thời điểm nàng cùng Đan Nhi đang quét sân, thì nhìn thấy đoàn người Lý di nương từ xa đi tới.
Tần Thiên biết phu nhân hủy bỏ vấn an, cũng biết thân thể phu nhân không khỏe, thấy tình cảnh như vậy không khỏi nhíu mày, vội vàng thông tri cho Lam Sơn, để nàng ta báo với Nguyệt nương.
Nguyệt nương nghe được tin tức vừa vặn Lý di nương mang theo hạ nhân tiến vào trong viện.
Nguyệt nương vội ra đón, che ở trước người Lý di nương, làm lễ, mỉm cười nói: "Nhị di thái thái chẳng lẽ chưa được nghe được thông báo của nô tỳ truyền đến các phòng, phu nhân hôm nay mệt mỏi, hủy bỏ vấn an… "
Lý di nương liếc mắt nhìn Nguyệt nương một cái, tiến thêm một bước: "Ta hôm nay có chuyện trọng yếu muốn tìm tỷ tỷ thương nghị, không thể chậm trễ. Nguyệt nương, ngươi nhanh đi thông báo một tiếng, thương nghị xong, phu nhân có thể sớm nghỉ ngơi".
Bình thường cũng đành thôi, nhưng hôm nay phu nhân thân thể không thoải mái, sao có thể để nàng ta vào chọc giận phu nhân, Nguyệt nương một bước cũng không nhường, vẫn đứng chắn đường, trên mặt vẫn tươi cười như cũ: "Nhị di thái thái có chuyện gì để ngày mai lại đến, phu nhân đã đi nghỉ".
Một bên Lam Sơn cùng nhất đẳng nha hoàn Ngọc Hoàn cũng hai nhị đẳng nha hoàn Bích Ti và Bích Hà thấy thế nhất tề đi tới đứng cạnh Nguyệt nương, chặn hết đường vào. Trong viện còn lại một vài tiểu nha đầu có chút e ngại Lý di nương không dám làm gì, có mấy người khó xử, các nàng không như Nguyệt nương, Lam Sơn và mấy người kia là nha hoàn đắc lực bên người Đại phu nhân, Lý di nương không phải dễ chọc, các nàng chỉ là tiểu nha đầu, Lý di nương muốn thu thập các nàng thật sự rất dễ dàng.
Tần Thiên kỳ thật cũng rất đồng tình với tình cảnh của Đại phu nhân, không thích Lý di nương kiêu ngạo lấn lướt. Nhưng thấy các tiểu nha đầu khác không động đậy, lại thấy bên cạnh Nguyệt nương cũng không ít nha hoàn, nên cũng làm theo như các nha đầu khác, cùng Đan Nhi cầm cái chổi, đứng ở một bên.
Lý di nương mắt nhìn Phùng ma ma bên cạnh, Phùng ma ma và Linh Nhi mang theo vài nha hoàn nhất tề tiến lên, dùng thân mình đẩy Nguyệt nương, lộ ra đường vào, sau đó xoay người giữ chặt nhóm Nguyệt nương để Lý di nương đi vào.
Nguyệt nương không địch lại, phẫn nộ nhịn không được nói: "Các ngươi làm gì vậy? Muốn chống đối sao? Các ngươi trong mắt còn Đại phu nhân hay không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!