Chương 19: (Vô Đề)

21

Chỉ một câu nói. Ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía ta.

Nửa ngày sau, Thẩm phu nhân do dự:

"Chẳng lẽ ngươi còn mơ làm chính thất?"

Lão tiên sinh vận thanh y nhíu mày, giọng điệu kỳ lạ:

"Tiểu cô nương, có câu nói—'Lòng cao hơn trời, mệnh mỏng như giấy'— ngươi đã nghe qua chưa?"

Vậy nên, chuyện này coi như tạm gác lại.

Chỉ có điều, câu nói đó truyền ra khắp phủ.

Từ đó trở đi, dù ta đi đến đâu cũng có kẻ thì thầm bàn tán, mỉa mai.

Ta không để tâm.

Tiết Trung Nguyên, quan binh trong thành lơ là cảnh giác.

Là thời cơ tốt nhất để ra tay.

Suốt nhiều năm nhẫn nhịn, một khi khởi sự, ta sẽ không dễ dàng dừng lại.

Ta tính bóng gió nói lời từ biệt.

Đúng lúc đó, Thẩm Niệm Chương trèo tường ra ngoài, thấy ta bèn vẫy tay chào.

Rồi… hắn mất thăng bằng, ngã cắm đầu xuống đất.

Làm con vẹt cảnh hắn nuôi cũng kinh hoàng bay lên, vừa bay vừa chửi.

Hắn vội bịt mỏ con vẹt, rồi bộ dạng lúng túng của hắn trông hệt như con vẹt bị bịt mỏ.

Hắn xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng ấp úng:

A Ngân, xin lỗi.

Từ lúc đại ca về nhà, hắn bị nhốt cấm túc, mấy ngày rồi không thấy bóng dáng.

Chuyện Thẩm phu nhân tự quyết định muốn ta làm thiếp, hắn còn chưa biết.

Nhà đại hộ gia chú trọng môn đăng hộ đối, hắn dù là thiếu gia được nuông chiều, nhưng cũng không thể tự quyết chuyện hôn nhân.

Chuyện cưới thiếp thì không nghiêm trọng bằng cưới chính thất, cho nên hắn chưa được hỏi, mà họ đã đến hỏi ta trước.

Mà ta— từ chối thẳng thừng.

Dẫn đến lời đồn khắp phủ, khiến ta bị gièm pha không ít.

Thẩm Niệm Chương có chút đau lòng, hắn bối rối một hồi, rồi thành thật nói:

"Mẫu thân không nhìn lầm. Hình như ta… thực sự rất thích nàng."

"A Ngân, nàng luôn giỏi giang, lại thiện lương."

"Là mẫu thân quá vội vã, làm nàng bị hiểu lầm, bị gièm pha. Ta sẽ bảo quản gia răn dạy đám hạ nhân nhiều chuyện kia."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!