Chương 40: (Vô Đề)

Tên hắn là Thi Sở Bình, hoàng tử của Thi quốc. Sau khi Thi quốc bị tiêu diệt, hắn bị bắt làm tù binh của Thái quốc, trở thành mưu sĩ của Thái quốc. Sau đó, Thái quốc lại bị tiêu diệt, hắn trốn sang Yên quốc, rồi lại trở thành mưu sĩ đắc lực bên cạnh Yên Quân.

Trước đó, khi Thái quốc phái mật thám thâm nhập Lâm thành để ám sát ta, rồi lần này Yên quốc lại giở thủ đoạn, dùng nội ứng làm suy yếu Ung quốc, có lẽ cũng đều là chủ ý của hắn.

Thủ đoạn độc ác, như một con rắn độc lặng lẽ ẩn núp chờ thời cơ cắn c.h.ế. t ta.

Lần này thật đáng tiếc, hắn ra tay thúc đẩy việc học cung gây áp lực mà không thành công, lại vì tự ý hành sự khiến Yên Quân sinh nghi, hiện giờ đang quỳ bên ngoài hoàng cung, bị thị vệ dùng roi tẩm gai đánh phạt.

Khi đi ngang qua, ánh mắt ta và hắn vô tình chạm nhau.

Ngoài ý muốn, diện mạo hắn vô cùng vô hại, dung mạo bình thường nhưng lại mang khí độ quý tộc.

Ta mỉm cười nhìn hắn, giọng điệu tùy ý nói:

"Roi mây của quý quốc thật quá yếu ớt, chi bằng nhúng vào nước muối, hẳn sẽ có hiệu quả hơn."

Thi Sở Bình nghiến răng nghiến lợi, căm tức trừng mắt nhìn ta.

Một thanh âm trầm thấp xen vào:

"Hahaha, quả nhiên là nữ vương Ung quốc khiến người người kinh hãi, tâm địa thật độc ác."

Yên Vương Cơ Hành không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh xem kịch vui, tay áo rộng tung bay trong gió, y phục đỏ thẫm rực rỡ lộng lẫy, thần sắc khó lường.

Hắn thật sự ra lệnh cho cung nhân nhúng roi vào nước muối, từng roi quất xuống, Thi Sở Bình cuối cùng cũng không giữ được phong thái, đau đớn kêu thảm thiết.

Cơ Hành mỉm cười nhìn mưu thần thân cận của mình r3n rỉ trong đau khổ, chậm rãi đưa tay nâng cằm ta, quan sát kỹ lưỡng một lát, rồi bỗng nhiên xoay mặt ta về phía kẻ đang chịu phạt.

"Cô rất thích loại nữ nhân thông minh mà độc ác như nàng. Trường Chiêu công chúa, phong nàng làm Chiêu phi, thế nào?"

Tim ta chợt hẫng một nhịp.

46

Trong đầu ta phân tích nhanh ý đồ của hắn.

Lúc đầu, ta cho rằng hắn bắt ta chỉ để dùng ta trao đổi lợi ích với tàn quân của ta.

Nhưng bây giờ xem ra, không phải vậy.

Yên Quốc đã nhúng tay vào sâu trong nội bộ của Ung Quốc.

Là nữ vương bị bắt của nước địch, ta không còn là mối đe dọa, nhưng Yên Quân lại thấy g.i.ế. c ta thì thật đáng tiếc, vì vậy hắn muốn ép ta ở lại Yên Cung làm phi tử.

Hắn giam ta trong một cung điện xa hoa lộng lẫy, chậm rãi cảm thán:

"Lần đầu tiên nhìn thấy , trên chiến trường binh hỏa giao tranh, nàng đứng trên gò cao phía sau, trên một cỗ xe ngựa, đẹp đẽ đến mức không tưởng, tựa như không thuộc về thế gian đầy khói lửa và c.h.ế. t chóc này."

"Sau đó, ta thấy nàng chỉ tay về phía quân ta, chỉ đích danh tướng giấu trong trận, b.ắ. n một mũi tên đoạt mạng hắn ngay lập tức."

"Những năm qua, mỗi lần nhìn thấy nàng, ta luôn nghĩ..."

Cơ Hành cầm lấy một chiếc chìa khóa, nắm lấy bàn tay mảnh mai của ta, đích thân mở khóa xích sắt trên cổ tay ta.

Nhưng ánh mắt của hắn vẫn dán chặt vào ta, sâu thẳm như vực tối:

"Ta nhất định phải bắt nàng về nhốt lại."

Giam cầm ta trong tòa cung điện xa hoa tinh mỹ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!