Nhưng bây giờ…
Tỷ tỷ bị bán vào thanh lâu.
Muội muội c.h.ế. t rồi.
Còn ta, cũng sắp bị đưa vào chợ buôn nô lệ, mặc người ta làm thịt sống.
Mẫu thân, lẽ ra không định chết.
Dù chỉ vì đứa con trong bụng, bà cũng muốn cố gắng sống thêm một khắc, một khắc nữa.
Nhưng thai nhi không còn.
Ba nữ nhi của bà, cũng không ai thoát khỏi kết cục bi thảm.
Bà bị làm nhục giữa phố chợ, mà phu quân thì thờ ơ, chẳng thèm ngoảnh mặt nhìn.
Nhiều năm trước, số phận bà cũng thay đổi từ một lần bị lăng nhục.
Hết lần này đến lần khác, bà bị cuộc đời giày vò, chà đạp.
Bà quá tuyệt vọng.
Bà chỉ hối tiếc một điều…
Không thể bảo vệ ta.
Không thể ngăn ta khỏi số kiếp làm nô bộc.
Bà cảm thấy có lỗi với ta.
Vậy nên, ngàn lời vạn chữ, cuối cùng chỉ còn một câu duy nhất:
"A Ngân, mẫu thân có lỗi với con."
3
Phụ thân ta là kẻ cặn bã.
Hắn hèn hạ, ích kỷ, bạc tình, độc ác, đến một điểm tốt cũng không tìm nổi.
Nhưng thế gian này bất công ở chỗ, không phải cứ có phẩm hạnh tốt đẹp thì đồng thời cũng có tài trí hơn người, cũng chẳng phải kẻ xấu xa thì nhất định ngu muội.
Phụ thân ta là kẻ cặn bã, nhưng điều đó không ngăn cản hắn có một bộ óc thông minh tuyệt đỉnh.
Từ nhỏ, hắn đã được ca tụng là thần đồng.
Phụ thân hắn, tức tổ phụ ta, cũng là một tiên sinh dạy học, nhưng cả đời chỉ dừng lại ở bậc đồng sinh, thi trượt kỳ thi Hương hết lần này đến lần khác. Đỗ đạt công danh trở thành chấp niệm lớn nhất đời ông.
Về sau, phụ thân ta ra đời.
Bảy tuổi làm thơ, chín tuổi viết phú, mười tuổi đọc hết Tứ Thư Ngũ Kinh, tiện miệng làm một bài vè lan truyền khắp mười dặm tám thôn. Danh xưng thần đồng cũng theo đó mà vang xa.
Tổ phụ ta hãnh diện vô cùng, dồn hết kỳ vọng vào đứa con trai duy nhất, dốc lòng nuôi dạy, mong hắn thành tài.
Nhưng khi ấy, triều đại đã đi đến những ngày cuối.
Phụ thân ta lớn lên, vẫn là tài tử vang danh, dễ dàng thi đỗ đồng sinh, rồi đến tú tài. Nhưng chưa kịp dự kỳ thi Hương, tiền triều đã diệt vong.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!