Chương 77: PHIÊN NGOẠI 7

Beta: Thương Thương

Buổi tối họp thường niên bắt đầu lúc 6 giờ, Thịnh Hạ cùng Nhậm Ngạn Đông xuất phát trước một tiếng từ văn phòng.

Hai người không mang theo bọn nhỏ, đưa sang cho mẹ Hạ trông giúp.

Tính Tính cùng Ý Ý vẫn còn nhỏ nên chưa nhận thức được họp thường niên là gì, chỉ nghe được ngủ một đêm ở nhà bà ngoại nên thấy vui đến quơ múa tay chân.

Thịnh Hạ và Nhậm Ngạn Đông yêu chiều hai đứa nhỏ nhưng nếu so sánh thì còn kém xa với Mẹ Hạ và ba Thịnh.

Hơn nữa, mẹ Hạ sau khi thành bà ngoại mới hiểu được tâm trạng của ba mẹ bà năm đó.

Bà đã từng buồn khổ rất nhiều năm, tự hỏi vì sao cha mẹ đối với bà lại quá khắc nghiệt trong khi cái gì cũng đều dung túng cho Thịnh Hạ, thế nên chữ viết của Thịnh Hạ mới...

Một lời không thể nói hết, đó chính là tâm bệnh của bà.

Hiện tại, bà đã từ từ mà hiểu được triệt để.

Thật đúng là nỗi lòng của bậc trưởng bối.

Dù sao thì bà với Tính Tính và Ý Ý cũng rất không có nguyên tắc, cũng chưa từng ép buộc rèn chữ.

Mỗi tháng bà có bận công việc cũng phải dành vài ngày bay qua thăm cháu ngoại.

Cha mẹ bà đã nuôi dưỡng Thịnh Hạ thành một cô gái kiêu ngạo tùy hứng, thế nên bà cũng để Tính Tính thành một phiên bản Thịnh Hạ thu nhỏ. Giờ thì bà đã thấy được dáng vẻ ba mẹ mình lúc nuôi dạy Thịnh Hạ.

Trên đường đến khách sạn, Thịnh Hạ nhận được tin nhắn của mẹ.

Mẹ Hạ ghi hình một đoạn video ngắn của Tính Tính: [Tính cách Tính Tính với con y như nhau, thật như là phiên bản thu nhỏ. ]

Thịnh Hạ hỏi Nhậm Ngạn Đông: "Tam ca, khi còn nhỏ em giống như vậy thật à?"

Nhậm Ngạn Đông trả lời cô: "Chỉ có hơn chứ không có kém."

Thịnh Hạ gác cằm trên vai anh: "Khi còn nhỏ có phải em rất hay làm phiền anh không?"

Nhậm Ngạn Đông: "Anh không thấy phiền."

Lúc ấy Thịnh Hạ cũng nghịch ngợm, làm hỏng tranh thư pháp của anh, nhưng trước nay anh chỉ thấy bất đắc dĩ, vẫn luôn nhẫn nhịn tính tình của cô không chỉ một lần.

Những lúc Tính Tính thể hiện làm nũng, anh lại nghĩ đến Thịnh Hạ lúc còn nhỏ.

Điều kỳ diệu là ai lại có thể nghĩ răng đứa bé lợi hại kia sau này lớn lên trở thành vợ anh, là mẹ của con anh, và cũng là người đồng hành cùng anh đi hết cả đời người.

Trước kia cảm thấy cả đời là rất dài rất dài.

Mà thời gian hơn 5 năm cùng Thịnh Hạ bên nhau lại như một cái chớp mắt.

Tỏ tình, cầu hôn, sinh con, từng sự kiện được anh ghi nhớ mãi mãi.

Trước kia anh đã từng nói với Dư Trạch anh không ngại phiền toái, ngoài việc sợ Thịnh Hạ uy hiếp, không gì có thể ảnh hưởng đến anh. Hiện tại tình cảnh lại không giống vậy, anh càng ngày càng có nhiều nỗi sợ.

Sợ thời gian trôi qua quá nhanh, không kịp đồng hành nhìn con trưởng thành, thời gian làm bạn với Thịnh Hạ lại từng ngày ít đi.

Thịnh Hạ thường xuyên nói là nếu có kiếp sau thì tốt rồi.

Anh làm sao không nghĩ đến.

"Tam ca, tối nay anh biểu diễn tiết mục gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!