Chương 18: (Vô Đề)

Sau ngày đó, Nhậm Ngạn Đông ở nhà ăn cơm xong cùng cha mẹ xem TV một chút, liền trở về biệt thự.

Trong nhà đầu bếp, tài xế cùng người làm tất cả đều nghỉ, trong phòng to như vậy cũng chỉ có anh một người.

Hôm nay khi ăn cơm, mẫu thân hỏi anh, tính khi nào cùng Thịnh Hạ kết hôn?

Khi nào kết hôn thì khó nói, Thịnh Hạ còn muốn học nghiên cứu sinh.

Anh hồi đáp mẫu thân: Lễ Tình Nhân cầu hôn.

Hiện tại cách Lễ Tình Nhân có mười một ngày thôi.

Mẫu thân hiển nhiên kinh ngạc, lại hỏi: Nhẫn con đã chuẩn bị tốt chưa?

Anh gật đầu: "Sớm đã chuẩn bị."

Thời khắc tân niên tiếng chuông gõ vang còn có một phút đồng hồ, Nhậm Ngạn Đông nhìn vào dãy số điện thoại của Thịnh Hạ vừa lúc 0 giờ anh gọi điện thoại cho cô.

Thịnh Hạ đặc biệt chú trọng nghi thức thể hiện tình cảm nên thích có lời chúc năm mới vào lúc 0 giờ, nên bất tri bất giác anh cũng làm như thói quen dù cho dịp lễ lớn nhỏ nào anh đều sẽ gọi điện thoại cho cô vào lúc 0 giờ.

Trong TV đang chiếu màn hình đếm ngược, khi âm thanh '1' vừa phát ra Nhậm Ngạn Đông cầm điện thoại gọi nhưng mà thanh âm là truyền đến ' số điện thoại này đang bận, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.. '.

Anh nhanh chóng nhắn tin cho cô: 'chúc mừng năm mới'

Khi gọi lại lần nữa vẫn là tiếng trả lời của tổng đài điện thoại, đường dây đang bận.

Mười phút sau, Thịnh Hạ gọi lại cho anh.

Nhậm Ngạn Đông đang ở thư phòng, trong tay vừa mới châm một điếu thuốc.

"Tam ca, năm mới vui vẻ."

"Uhm." Nhậm Ngạn Đông nhàn nhạt đáp, "Điện thoại sao lúc nào cũng bận vậy?"

Thịnh Hạ ngữ khí nhẹ nhàng sung sướng, "Là em vẫn đang cùng trò chuyện với các bạn trung học, họ gọi trước anh mười phút, nói muốn chúc tân niêm lúc giao thừa.

"Nhậm Ngạn Đông hút một hơi, chậm rãi nhã khói, vốn dĩ muốn hỏi là bạn học nam hay nữ nhưng lời nói vừa đến bên miệng lại không nói ra được. Bạn học nữ cũng sẽ không rãnh rỗi gọi điện thoại chúc. Thịnh Hạ nói tiếp:"Lần này các bạn học cũ lớp em gặp lại người bạn là lớp trưởng vì sau khi phân khoa thì cũng không còn học chung, người lớp trưởng này lúc trước cũng có quan hệ tốt với mọi người."

Lời nói của cô mang theo ý cười: "khá giống anh, đều có giá trị nhan cùng năng lực."

Nhậm Ngạn Đông tiếp tục hút thuốc mà cũng không có chút nào hứng thú muốn nghe đề tài này nữa.

"Tam ca." Cô thanh âm trầm thấp, hình như có làm nũng.

"Uhm?"

"Anh có xem chương trình ngày giao thừa không?"

Nhậm Ngạn Đông: "......

"Cô nhảy đề tài tốc độ nhanh đến anh nhất thời cũng không đuổi kịp tư duy. Thịnh Hạ cười, nhưng cũng không tiếp theo cùng anh nói giỡn, mà là hỏi:"Anh đang ở đâu?"

Nhậm Ngạn Đông dập mẫu thuốc lá, "Ở nhà."

Thịnh Hạ: "Vậy anh nhanh ngủ đi, ngày mai anh có đến chúc tết ở đâu không?"

Nói ngủ ngon, Thịnh Hạ cắt đứt trò chuyện.

Kỳ thật vừa rồi cũng không có người lớp trưởng nào gọi điện thoại cho cô, cô dùng điện thoại bàn trong nhà tự gọi vào di động để làm đường dây bận hồi lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!