Chương 34: Mặc kệ tài xế ngồi trước mà kéo cô vào lòng

Lâm Kiều nhận ra Giang Gia Kính đúng là loại người đến thì không dấu vết, đi cũng chẳng thấy bóng.

Sáng hôm sau cô phải đến trưa mới trang điểm, nên thoải mái ngủ đến mười một giờ mới mở mắt. Nhưng vừa tỉnh dậy đã phát hiện người đàn ông tối qua còn ôm mình ngủ, nay sớm đã bốc hơi khỏi nhân gian.

Cô rửa mặt chải đầu xong, lên xe đến khách sạn. Trên đường vừa ngáp vừa hỏi Hạ Trạch Nghĩa: "Anh Giang kia đi từ lúc nào vậy?"

Đối phương nhún vai: "Ai mà biết."

Lâm Kiều nghĩ nghĩ, liền lấy điện thoại gọi cho Giang Gia Kính, mở miệng trách: "Sao lần nào anh cũng chờ em ngủ say mới lén đi thế? Người ta không biết còn tưởng anh là ma nam hay yêu quái gì, ban ngày không dám gặp người ấy chứ."

Bên kia dường như đang làm việc, giọng anh nhàn nhạt, buồn bực như thể ngay cả ông chủ cũng không có hứng với chuyện đi làm: "Sáng nay có cuộc họp."

Lúc này cô mới biết anh đã bay sang Thượng Hải.

Còn chưa kịp hỏi thêm, anh đã lên tiếng: "Yên tâm đi, nữ chính của 'Hạ Khấp' chính là em, không phải nằm mơ đâu."

Lâm Kiều nghẹn lời, mặt hơi đỏ, lẩm bẩm: "Anh là con giun trong bụng em sao..." Chưa chờ anh đáp, cô đã vội cúp máy.

Có bộ phim mới trong tay, những ngày sau của Lâm Kiều tràn đầy khí thế, cứ như uống liền ba lon Red Bull, tinh thần phơi phới.

Đến tận khi bộ phim hiện tại sắp đóng máy vào tháng mười một, Triệu Đế bất ngờ báo tin: 'Thiên Hạ' sẽ được phát sóng vào dịp nghỉ đông, rơi vào tháng Giêng hoặc tháng Hai.

Lâm Kiều mừng rỡ vô cùng, sắp tới lịch trình chắc chắn dày đặc thông cáo, mà cô lại khao khát cảm giác bận rộn ấy.

Đầu tháng Giêng năm sau, nền tảng chính thức khởi động chiến dịch quảng bá cho 'Thiên Hạ', loạt poster và trailer đồng loạt ra mắt.

Phỏng vấn, show tạp kỹ hay chụp bìa tạp chí đôi lần lượt đến hẹn lại lên. Suốt một thời gian dài, cuộc sống của Lâm Kiều vô cùng phong phú và rực rỡ.

Cuối tháng Giêng, 'Thiên Hạ' chính thức lên sóng online, chiếu liền sáu tập đầu tiên, phản hồi ngoài mong đợi. Sau một tuần cập nhật liên tục, độ hot của phim bùng nổ tăng vọt.

Ban đầu, nhìn số liệu lượt xem trực tuyến, Lâm Kiều vẫn chưa cảm nhận rõ sự nổi tiếng. Cho đến khi phim chiếu được hai phần ba, cô tranh thủ lúc rảnh đăng nhập Weibo mới phát hiện lượng fan tăng thêm hai triệu, một bài đăng có thể vượt ba trăm nghìn lượt thích. Lúc ấy cô mới thực sự ý thức được — mình đã thật sự nổi rồi.

Sự nổi tiếng mang đến cho diễn viên vô vàn lợi ích. Lâm Kiều không ngừng nhận được các hợp đồng quảng cáo, kịch bản gửi tới. Công ty lập tức thành lập studio riêng cho cô, số lượng thành viên trong đội ngũ tăng gấp sáu bảy lần khi phim còn chưa chiếu xong. Người quản lý thương vụ mới, Lý Sướng, còn giúp cô ký được hợp tác với một thương hiệu xa xỉ. Do lượng fan tăng đột biến, mỗi lần cô dự sự kiện đều chật kín người, Triệu Đế thậm chí phải tìm vệ sĩ riêng cho cô.

Trong khoảng thời gian tưởng chừng như mơ này, Lâm Kiều chỉ làm một việc cho bản thân.

Cô gọi điện cho Tang Bình, hỏi: "Mẹ có xem phim của con không?"

Nhớ lại những năm xưa, Tang Bình lúc nào cũng lạnh giọng mỉa mai: "Con đóng cái gì thế? Hay là tivi nhà mẹ hỏng, tìm khắp cũng chẳng thấy con đâu."

Đó là nỗi khúc mắc trong lòng Lâm Kiều.

Huyết thống, tình mẫu tử — chính là ma chướng trong tâm khảm cô.

Cô chẳng cần giả vờ rộng lượng hay bao dung, trong lòng cô có một cái gai. Dù cái gai ấy chẳng còn làm cô đau, nhưng nó tồn tại ở đó, không thể làm như chưa từng thấy.

Đối diện sự chất vấn thẳng thắn ấy, phản ứng đầu tiên của Tang Bình là ngơ ngác. Lâm Kiều vốn chẳng mong bà sẽ nói "có xem", hay khen ngợi mình vài câu. Cũng chẳng hy vọng bà sẽ không chút lưu tình mà cúp máy, hoặc lại buông lời châm chọc.

Cô chỉ khẽ cười, sau khi hỏi xong liền nói thêm: "Mẹ mở tivi xem đi. Lần này có bóng dáng con rồi, ở khắp nơi luôn."

Giờ phút ấy, làng giải trí đang xoay chiều, Lâm Kiều chính thức ngồi vào bàn. Trên màn hình tivi, thực sự đâu đâu cũng có bóng hình của cô.

Ba chương trình tuyên truyền cho phim lớn, cô tham gia đủ cả, một show của đài truyền hình, một show cá nhân không liên quan đến phim, tổng cộng hai kỳ. Liên tục ba tuần, chỉ cần mở tivi vào cuối tuần là có thể thấy cô.

Các đại nhạc hội, sự kiện lớn cũng đồng loạt gửi lời mời. Từng có lúc cô rảnh rỗi tám tháng liền, còn bây giờ mới tháng Hai mà lịch trình đã kín tới tận tháng Tám.

Chỉ trong một năm ngắn ngủi, cuộc sống của Lâm Kiều đã thay đổi hoàn toàn.

Vào tháng Giêng, cô bận rộn chuẩn bị cho khâu tuyên truyền phim, khi ấy đã cực kỳ bận. Nhưng sang tháng Hai mới thật sự là xoay như chong chóng, mỗi ngày làm việc đến tận một hai giờ sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!