Chương 32: Cô thật muốn được lên cao kia ngắm nhìn một lần

Buổi quay đầu tiên của Lâm Kiều diễn ra trong một ngày mưa lất phất.

Cô vốn là người coi trọng thời gian, thường đến trước mười phút, vậy mà hôm nay khi vừa đến phim trường từ xa đã thấy Tạ Chi Khôn ngồi đó đọc thoại. Cô tiện tay hỏi một người bên cạnh, mới biết anh ta đã có mặt từ nửa tiếng trước.

Mấy ngày nay ở Hoành đ**m, từ định trang, khai máy đến tiệc tụ tập, cô và Tạ Chi Khôn ngày nào cũng chạm mặt, chẳng thể gọi là xa lạ. Cô nghĩ ngợi một chút rồi bước đến bắt chuyện: "Đến sớm vậy sao?"

Tạ Chi Khôn đứng dậy, mỉm cười: "Không có gì, chỉ đến sớm một chút thôi."

Lâm Kiều phe phẩy kịch bản, giả vờ trách anh: "Anh đừng có chăm quá mà thành áp lực cho người khác đấy."

Anh vẫn cười, giọng nói bình thản: "Đâu có, mà đã gặp nhau ở đây rồi thì chúng ta cùng tập thoại nhé?"

Anh lễ độ, cũng rất thực tế, coi việc diễn xuất là một nghề, không coi mình là ngôi sao. Chính vì thế mà Lâm Kiều bất giác có thêm thiện cảm. Cô gật đầu: "Được."

Đây là cảnh đầu tiên của hai người, lại trùng hợp là cảnh tình cảm tan vỡ đầy bi thương.

Chưa kịp quen nhau mà đã phải nhập vai trong một đoạn kịch nặng về cảm xúc, quả là thử thách không nhỏ. Vì đôi khi kỹ thuật khó có thể bù đắp cho sự tự nhiên trong phản ứng.

May thay, cùng một cảnh, cùng một người, nhưng mỗi lần diễn đều sẽ mang đến hiệu quả khác biệt — niềm tin ấy giúp họ vững lòng.

Ban đầu chỉ là tập thoại, sau đó mới bàn đến chi tiết diễn xuất.

Tạ Chi Khôn là kiểu diễn viên thiên về kỹ thuật, trước khi quay phải cân nhắc chỗ ngắt nghỉ của từng câu thoại. Còn Lâm Kiều thì tin tưởng vào việc xử lý bằng cảm xúc.

Trước kia cô từng nghĩ diễn viên quá phụ thuộc vào kỹ thuật sẽ dễ bị gò bó. Thế nhưng khi nghe Tạ Chi Khôn dựa vào diễn xuất của cô mà nêu quan điểm riêng, cô lại bất giác thấy cách làm ấy cũng đáng để học hỏi.

Một cảnh diễn, hai người bỗng trở nên thân thuộc.

Tạ Chi Khôn nghiêm túc đến mức gần như cực đoan. Diễn cùng anh, Lâm Kiều luôn có cảm giác như anh mở ra một cánh cửa khác, đem kỹ thuật hòa vào bản năng, khiến sức căng kịch tính được thể hiện rõ rệt hơn.

Thân quen rồi, Lâm Kiều thường mang cà phê cho anh. Vì anh là diễn viên tự do, trong đoàn hầu hết việc gì cũng phải tự lo, lại không có xe riêng để nghỉ ngơi, nên thỉnh thoảng cô mời anh sang xe của mình. Nhưng anh luôn sợ làm phiền, nên thường khéo léo từ chối.

Tình đồng đội vì thế càng thêm gắn bó. Chẳng bao lâu, cả đoàn đều biết họ quan hệ tốt, dần dà còn có vài lời đồn đoán, nhưng cả hai chỉ cười xòa.

Nửa tháng sau khi khởi quay, Chu San đến Hoành đ**m thăm đoàn, còn mời mọi người trà sữa.

Trong lúc ăn trưa, chuyện trò mới biết bộ phim 'Phong Hoa' mà trước đó Lâm Kiều từ chối, hiện đã do Chu San nhận. Hai ngày nữa cô ấy sẽ nhập đoàn.

Thì ra đây mới là mục đích chính chuyến đi của cô ấy.

Lâm Kiều bất ngờ: "Bữa trước ăn cơm chẳng phải cậu nói sẽ nhận một bộ phim đô thị sao?"

Chu San nhún vai: "Chẳng phải vì cậu từ chối 'Phong Hoa' nên vai diễn bỏ trống đó sao. Quản lý bảo mình đi thử vai, thử xong trúng thì nhận thôi. Ai như cậu, ngốc thế, phim lớn mà cũng từ chối."

Lâm Kiều bật cười, chẳng hề khách khí: "Nếu không phải mình từ chối thì đâu tới lượt cậu."

Chu San lập tức đưa tay nhéo khuôn mặt đã chẳng còn mấy cân thịt của cô: "May mà chúng ta không phải 'chị em plastic', không thì nghe câu này chắc lại sinh hiềm khích rồi."

Lâm Kiều liền kéo tay cô ấy lại, hồn nhiên hôn một cái lên mu bàn tay: "Ôi, công chúa Chu của mình, đừng nhéo mặt tường thành này, coi chừng đau tay đấy."

Chu San bĩu môi, "chát" một tiếng gạt tay cô ra.

Hai người mỗi câu một lời, trông như đang đấu khẩu, nhưng kỳ thực lại tâm ý tương thông.

Lâm Kiều hiểu Chu San đến tìm mình là vì cả hai từng nhắm cùng một vai diễn. Dù là chị em thân thiết cũng cần nói rõ, để sau này không nảy sinh khúc mắc.

Chu San cũng hiểu, Lâm Kiều lấy lời đùa để bày tỏ: cô thực sự chẳng bận tâm, mong đối phương cũng đừng để trong lòng.

Đang trò chuyện thì có người gõ cửa — Tạ Chi Khôn đến. Hôm nay mẹ anh ghé thăm, mang ít món ăn nhà làm. Anh lấy một phần đem cho Lâm Kiều nếm thử.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!