Edit & Beta: Ha Ni Kên
"Xin Trương thái y hãy dừng bước đã." Đặng lão phu nhân nói giọng hòa hoãn, ngăn Trương thái y lại: "Chuyện phủ Trường Xuân Bá đề cập đến hôm nay không phải chuyện nhỏ, mong Trương thái y tiếp tục ở lại làm nhân chứng, còn chứng minh trong sạch cho cháu gái lão thân!"
Phu nhân Trường Xuân Bá giận dữ: "Lão phu nhân, đến lúc này rồi mà các ngươi vẫn cố chống chế à? Nếu đã vậy, chúng ta chỉ còn cách đến nha môn thôi!
"Thân là một cô nương, một khi mang thân phận bị cáo đến gặp quan, cho dù cuối cùng có thể chứng minh được trong sạch hay không, danh tiếng cũng hoàn toàn bị phá hủy. Tất nhiên Đặng lão phu nhân sẽ không để cho chuyện đấy xảy ra."Bá phu nhân bình tĩnh một chút, chớ nóng nảy.
Hay là hai nhà chúng ta ngồi xuống nói hết lại mọi chuyện một lượt, làm sáng tỏ ngọn ngành.
Nhất định có hiểu lầm ở đây."
"Hiểu lầm? Đến cả thái y cũng nghe rõ rành rành như thế rồi thì còn gì hiểu lầm được nữa? Lão phu nhân có dám gọi Tam cô nương trong phủ ra đây đối chất không? Nếu thực sự hiểu lầm, chúng ta sẽ xin lỗi tận mặt!"
Đến lúc này, Đặng lão phu nhân biết là không thể tiếp tục tìm cách giấu Tam tôn nữ tiếp được nữa.
Có thái y làm chứng, cho dù không để Tam tôn nữ lộ mặt thì cũng không thể ngăn được lời ra tiếng vào của mọi người.
"Hà thị, ngươi gọi Tam nha đầu đến đây đi."
Sắc mặt Hà thị rất khó coi.
"Hà thị?" Đặng lão phu nhân đột ngột thấy sa sầm trong lòng.
"Lão phu nhân", Hà thị từ xưa đến nay vẫn mau mồm mau miệng, lại do dự chần chừ một chút rồi mới nói: "Chiêu Chiêu ra khỏi nhà từ sáng sớm, giờ vẫn chưa về.
"Lời này vừa nói ra, Đặng lão phu nhân hơi biến sắc, phu nhân Trường Xuân Bá cười khẩy:"Dĩ nhiên là không về rồi, con ranh con khốn nạn kia nhất định là sợ chuyện nên không dám về rồi."
"Im miệng.
"Giọng trầm thấp của một người đàn ông vang lên. Phu nhân Trường Xuân Bá vừa thấy Lê Quang Văn lên tiếng thì hơi sững ra, rồi mới nói:"Làm sao? Chỉ cho phép con gái ngươi hành hung người khác, lại không cho người nhà nạn nhân đòi lại công bằng à?"
Lê Quang Văn bình tĩnh đáp:
"Thứ nhất, con gái thứ hai của ta không phải hung thủ. Thứ hai, nếu con trai ta bị một cô nương đánh cho gần chết, lại còn ở đúng cái chỗ thanh lâu kỹ quán thế kia, ta xấu hổ còn chưa xong, làm sao còn dám treo trên miệng bẻn mép nhai đi nhai lại như thế chứ?"
"Ngươi."
"Đừng có mà ngươi ngươi ta ta, chúng ta chẳng quen thân gì nhau đâu! Cây ngay không sợ chết đứng, không phải muốn tìm con gái ta ba mặt một lời à? Thế phải chờ mới phải, cứ nháo nhào nhào lên thì có ích gì?"
Lê Quang Văn chặn họng khiến phu nhân Trường Xuân Bá không đáp nổi, sau đó nói với Hà thị: "Tìm Chiêu Chiêu về đây.
"Hà thị sùng bái nhìn Lê Quang Văn. Tướng công nhà bà nói không sai một lời, làm gì có chuyện con gái hai người làm ra cái loại chuyện này chứ!"Đi đây!
"Giờ Hà thị mới hoàn hồn, vội vàng đi ra ngoài. Ra đến ngoài, Hà thị mới vỗ đầu. Chết rồi, sáng nay Chiêu Chiêu chỉ nói là muốn ra ngoài đi dạo một chút, bà cũng không hỏi kỹ, giờ biết đi đâu mà tìm đây. Chuyện liên quan đến con gái, tất nhiên Hà thị sẽ nhanh nhạy hơn bình thường, nghĩ một lát rồi đi đến cửa Tây viện, nói với A Châu đang đứng đó thám thính tình hình, phân phó:"A Châu, chắc ngươi phải biết cô nương của ngươi đi đâu chứ?
Gọi con bé về đi, bảo là ở nhà xảy ra chuyện rồi."
"Dạ."
Nhìn chằm chằm bóng lưng A Châu, Hà thị đột nhiên nghĩ ra cái gì, vội vàng đuổi theo: "A Châu!
"A Châu dừng lại. Hà thị cắn môi nói:"Nhỡ mà, ta nói là nhỡ mà, nhỡ mà chuyện hôm nay có liên quan đến Chiêu Chiêu thì ngươi bảo con bé trốn cho kỹ, dù xảy ra chuyện gì đi chăng nữa cũng đừng có trở lại!
"Dựa vào tính tình của lão phu nhân và phu quân, nếu thực sự Chiêu Chiêu gây ra chuyện đó, mười phần thì phải chín phần để Chiêu Chiêu chịu trách nhiệm. Bà không như vậy, bà chỉ cần con gái sống thật tốt. Cho dù Chiêu Chiêu có mắc lỗi lớn hơn thế nữa thì đấy cũng là con gái của bà, ai muốn bà giao Chiêu Chiêu ra thì phải bước qua xác của bà. A Châu gật đầu:"Thái thái yên tâm, tiểu tỳ biết rồi.
"A Châu vội vã đến lầu Xuân Phong, nhưng lại không thấy người đâu. Thấy vẻ mặt gấp gáp của nàng, thân vệ ở lầu Xuân Phong vội nói:"Đừng nóng nảy, Lê cô nương đến phủ Tướng quân của chúng ta, ta đưa ngươi đi tìm.
"Khụ, Thần Quang cũng nhắc bọn họ trước rồi, chỉ cần là chuyện hay người liên quan đến Lê cô nương, nhất định phải coi trọng, chỉ kém chuyện của Tướng quân đại nhân nửa li thôi. Tiểu thân vệ rất có tinh thần giác ngộ lập tức dẫn A Châu đến phủ Quan Quân Hầu. Tại nhã thất tầng hai nhìn ra mặt đường của lầu Xuân Phong, Dương Hậu Thừa đang nhìn vô định bên ngoài cửa sổ, đột ngột mở to mắt, hô lên:"Thập Hi, Tử Triết, các huynh nhìn kìa, kia là nha hoàn Tử Triết mua cho Lê cô nương mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!