Chương 1: Một đêm, mười nghìn

Thiếu Niên Của Tôi – Bạch Khung Lương Thái Tử

Khi tham gia buổi họp lớp, tôi tình cờ gặp lại người từng bị tôi từ chối — kẻ xếp hạng bét toàn lớp.

Anh ta nay mặc vest chỉnh tề, chỉ riêng chiếc đồng hồ trên cổ tay cũng đủ bằng lương một năm của tôi.

Tôi đến tìm anh ta vay tiền.

Bạn học cũ cười nhạo tôi:

"Cô ta lấy đâu ra cái mặt dày như thế chứ?"

Người đàn ông đang cúi đầu chỉnh lại đồng hồ nhướng mày hỏi:

"Cô khát tiền đến phát điên rồi à?"

Nhưng bọn họ không biết rằng — tôi là cảnh sát.

Tiếp cận anh ta, là để bắt người về quy án…

---

1

Khi tôi bị Lục Thương siết chặt trong lòng, đúng lúc nghe được tiếng trò chuyện từ hành lang:

"Này, cậu nói xem, có khi nào Trần Vãn Vãn hối hận chế. t vì đã từ chối Lục Thương không?"

"Chắc chắn rồi, nhìn cô ta bây giờ nghèo rớt mồng tơi thế kia…"

"Hồi đó Lục Thương theo đuổi cô ta sống c.h.ế. t như thế cơ mà…"

"Nếu là tớ, hận không thể quay về quá khứ tát cho mình mấy bạt tai."

"…"

Tiếng bàn tán dần xa.

Tôi mới được người đàn ông buông lỏng ra.

Anh ta đưa tay, khẽ móc nhẹ đuôi tóc đuôi ngựa của tôi:

"Hình như đang nói về chúng ta đấy."

"…"

Đã đành là tôi mặt dày đến vay tiền người từng bị mình từ chối.

Lại còn tình cờ gặp đúng mấy đứa bạn học cũ đang bàn tán.

Tôi nép vào góc tường, mặc cho ánh mắt anh ta không chút kiêng dè lướt qua người mình.

Trà Đá Dịch Quán

Rồi tôi lên tiếng:

"Bà em nhập viện… bị bệnh nặng…"

"Bà em nhập viện thì liên quan gì đến tôi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!