Chương 34: (Vô Đề)

"Còn gì nữa không? Sao lại tới tìm ta?" Ninh Hiên Nhiên nắm chặt nắm đấm.

Ánh mắt Tề Thiên tan rã: Vì, bởi vì…

Giữa chân mày cậu lóe bạch quang, đánh thẳng về phía Ninh Hiên Nhiên, hắn vội vã lùi lại năm bước.

Ninh Hiên Nhiên phản ứng cực nhanh, ngay lập tức muốn lấy pháp bảo ra, nhưng bạch quang nhanh hơn hắn, không chờ hắn kịp hành động, một cái tay thon dài như ngọc đã mạnh mẽ bóp lấy cổ họng hắn.

Bị Lăng Vân Bích phát ra một kích bạch quang, Tề Thiên Dương lập tức tỉnh lại, nhìn Ninh Hiên Nhiên một cái, hơi đau đầu nói:

"Chuyện này là sao… Ngươi bị kích động như vậy người nhà ngươi biết không?"

Ninh Hiên Nhiên lạnh lùng nhìn cậu, Tề Thiên Dương có trực giác không tốt, né người sang một bên, hung hiểm né được một chiếc phiến cốt vô cùng sắc bén:

"Này này này! Chuyện gì cũng từ từ, quân tử động khẩu không động thủ! Ta vì cứu…"

Ninh Hiên Nhiên nhân cơ hội thoát khỏi khống chế của Tề Thiên Dương, đưa tay khẽ vẫy, phiến cốt chia ra làm tư, từ bốn phía đánh úp Tề Thiên Dương.

"Leng keng leng keng leng keng!"

Tiếng kim loại va chạm vang lên liên hồi, Tề Thiên Dương đã rút trường kiếm bên hông ra tiến lên nghênh tiếp, phiến cốt kia không biết làm bằng vật liệu gì, cứng rắn bất thường, có linh lực bảo vệ, kiếm của cậu tuy rằng không đến nỗi sơ hở nhiều, nhưng ứng phó cũng rất vất vả.

Ninh Hiên Nhiên hừ lạnh một tiếng, thu hồi phiến cốt, nhẹ phẩy ống tay áo, phiến cốt kia lập tức phân ra vài cái, giữa hàn quang lấp lóe, giăng thành một mặt quạt tinh xảo.

Công tử văn nhã tay cầm quạt xếp, gương mặt tuấn nhã, quả nhiên là một bức tranh cực kỳ đẹp mắt.

Trong lòng Tề Thiên Dương chỉ còn lại A ha ha*, thân là một nhân vật phản diện, còn là một nhân vật phản diện dưới ngòi bút của cậu, bạn có thể tưởng tượng ra các hành vi của nhân vật phản diện thường làm như là

"Ninh Hiên Nhiên tràn ngập phẫn hận",

"Ninh Hiên Nhiên nghiến răng nghiến lợi",

"Ninh Hiên Nhiên gào lên khản giọng" các loại, bày ra điệu bộ nhìn sao cũng giống người chiến thắng thế gian này là sao? (*Có nghĩa là câm nín, không còn lời gì để nói, chỉ biết cười trừ.)

Đặc biệt là trong tay hắn vẫn cầm Huyền Cốt Phiến!

Huyền Cốt Phiến! Đã nói trong mười ba tiên khí nó có tính tình kiêu ngạo sẽ không nhận chủ mà? Đã nói mười ba tiên khí đều là vật sở hữu của nam chính mà? Đã nói nhân vật phản diện đều là chuyên gia tặng bảo vật mà?

Mẹ nó Huyền Cốt Phiến này rõ ràng đã ký khế ước cùng Ninh Hiên Nhiên, trở thành pháp bảo bản mệnh của hắn rồi! Chủ nhân bỏ mình cũng tiêu vong theo, bản mệnh pháp bảo so với đạo lữ còn thân cận hơn!

Nội dung truyện bệnh trĩ như thế, Tề Thiên Dương đã không còn sức bắt bẻ. kittyd3nxi96. wordpress. com

"Ta nói đều là người một nhà, sao ngươi với em gái mình lại khác xa nhau như vậy hả?" Đang giằng co, Tề Thiên Dương tự nhiên nói ra một câu như thế, làm khuôn mặt lạnh lùng của Ninh Hiên Nhiên rạn nứt.

"Ngươi nói cái gì? Ngươi quen muội muội ta?" Ninh Hiên Nhiên nắm chặt chiết phiến, tuy rằng còn duy trì tư thế phòng bị, nhưng trong mắt đã nhuốm màu sốt ruột.

Tề Thiên Dương nhếch khóe miệng,

"Có thể đúng mà cũng có thể không đúng, ngươi tự mình theo ta xem chẳng phải sẽ biết sao?"

Thấy Ninh Hiên Nhiên còn do dự, trong lòng đã rõ nguyên nhân gây nên hiểu làm vừa rồi, Tề Thiên Dương không còn hứng thú gì nữa, nói thẳng:

"Chúng ta không muốn hại ngươi, Ninh Lạc bị thương, trong phương thuốc thiếu một phần long tiên hương, muốn ngươi cắt thịt là vì phải dùng huyết nhục chí thân chữa lành vết thương trên mặt nàng."

Ninh Hiên Nhiên nghe được hai chữ Ninh Lạc, biểu tình trên mặt đã có biến hóa, nghe thấy em ấy bị thương, hai hàng mày kiếm đau lòng nhíu cả lại, dừng một chút, hắn nói: Ta đi với ngươi.

Thế có phải được không!

Tề Thiên Dương tươi cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!